Phật sở hành xứ, quốc ấp khu tụ, mĩ bất mông hóa, thiên hạ hòa thuận, nhật nguyệt thanh minh, phong vũ dĩ thời, tai lệ bất khởi, quốc phong dân an, binh qua vô dụng, sùng đức hưng nhân, vụ tu lễ nhượng, quốc vô đạo tặc, vô hữu oan uổng, cường bất lăng nhược, các đắc kỳ sở.
TỊNH ĐỘ ĐẠI KINH KHOA CHÚ
Tập 7A 7B
Người giảng: Lão pháp sư Tịnh Không.
Thời gian: Ngày 16 tháng 03 năm 2014
Địa điểm: Giảng tại Hiệp Hội Giáo Dục Phật Đà HongKong.
(Đây là bộ khoa chú giảng lần thứ 4, khi ngài ở độ tuổi gần 90, vẫn rất minh mẫn, giải tường tận nguyên lý nguyên tắc Tịnh Độ)
Các vị pháp sư! Các vị đồng tu xin mời ngồi! Mời mọi người cùng tôi quy y Tam Bảo.
A Xà Lê tồn niệm, ngã đệ tử Diệu Âm, thỉ tùng kim nhật, nãi chí mạng tồn, quy y Phật đà lưỡng túc trung tôn, quy y Đạt Ma ly dục trung tôn, quy y Tăng Già chư chúng trung tôn.
A Xà Lê tồn niệm, ngã đệ tử Diệu Âm, thỉ tùng kim nhật, nãi chí mạng tồn, quy y Phật đà lưỡng túc trung tôn, quy y Đạt Ma ly dục trung tôn, quy y Tăng Già chư chúng trung tôn,
A Xà Lê tồn niệm, ngã đệ tử Diệu Âm, thỉ tùng kim nhật, nãi chí mạng tồn, quy y Phật đà lưỡng túc trung tôn, quy y Đạt Ma ly dục trung tôn, quy y Tăng Già chư chúng trung tôn.
Mời Xem “Đại Kinh Khoa Chú” tờ thứ 153, chúng ta xem từ hàng thứ năm “giải”:
“Hựu, Nhật Đạo Ẩn, ư sở trước Vô Lượng Thọ Kinh Chân Giải chung” viết:
“ngũ trược chi thế”[1]: Đây đích thực chính là chỉ cái thời đại hiện tại này của chúng ta, trược ác đến cùng tột.
“tạo ác chi thời, thánh đạo nhất chủng, kim thời nan tu”[2]: Đặc biệt là Phật pháp rất khó tu vào thời này. Vì sao? Phật pháp nói là tâm tánh. Tu học Phật pháp điều kiện quan trọng nhất chính là dùng chân tâm, bởi vì Phật pháp là Thế Tôn từ trong tâm chân thành mà lưu xuất ra. Còn tâm chúng sanh là vọng tâm nên tâm của chúng ta không giống với ngài thì rất khó mà thể hội được. Chân tâm là thanh tịnh bình đẳng giác, không có chút gì nhiễm ô, không có chút nào hoài nghi, không có chút nào dao động, vậy thì chúng ta ngày nay đích xác như người xưa đã nói “tâm khí bao chao”. Người vào thời xưa có tâm khí bao chao thế không? Có! Thế nhưng cái mức độ tâm khí bao chao đó rất là nhỏ, rất ít. Nếu dùng phân trăm để so sánh thì cũng chẳng qua cũng chỉ là 3-5% tâm khí bao chao như vậy. Vậy hiện tại thì sao? Hiện tại phải đạt đến 95%, 90-95% thì làm sao có thể học được? Chúng ta từ chỗ nào có thể xem thấy ra? Từ việc đại thiện tri thức không ở thế gian chúng ta. Vì sao các ngài không đến? Vì chúng ta không chịu học. Còn nếu chúng ta chân thật chịu học, thì Phật Bồ Tát liền đến ứng thế, chúng sanh có cảm, Phật liền có ứng. Phật, Bồ Tát tại vì sao đến thế gian này? Đến khi nào thì các ngài đến? Lúc nào chúng sanh muốn học thánh giáo thì các ngài đến. Tuy nhiên, nếu trong tâm chúng ta là muốn học, thế nhưng trình độ của chúng ta không đủ, thì các ngài cũng không đến, vì điều kiện không đầy đủ.
Người xưa vì sao có thể đầy đủ đầy đủ điều kiện? Vì người xưa từ nhỏ đã tiếp nhận qua giáo dục nền tảng. Chúng ta nêu ra thí dụ rất rõ ràng: Mỗi gia đình đều giáo dục thế hệ sau “Đệ Tử Qui”. Cần phải giáo dục học tập “Đệ tử quy”. Cái giáo dục này không phải chỉ dạy cho trẻ nhỏ đọc, không phải vậy, mà hoàn toàn là dạy người cả nhà, đặc biệt là cha mẹ đều thực tiễn “Đệ Tử Qui”. Trẻ nhỏ vừa sanh ra chúng liền xem thấy rồi, chúng liền nghe được, liền tiếp xúc được, cha mẹ cự ly rất gần với chúng, ngôn hạnh của cha mẹ, nhất cử nhất động ở trước mặt trẻ nhỏ, cho dù là trẻ sơ sinh vừa mới sanh ra, chúng mở mắt ra là biết nhìn rồi, lỗ tai nhỏ của chúng sẽ biết nghe, chúng đã bắt đầu học tập. Cho nên hễ là mặt trái, điều bất thiện, việc không tốt, quyết định không để trẻ nhỏ xem thấy, không thể để chúng nghe được, không thể để chúng tiếp xúc được. Mẫu thân phải trông chừng trẻ nhỏ cho tốt, để trẻ nhỏ nghe được, tiếp xúc được, đều là thiện, đều là tốt.
Tiêu chuẩn của thiện ác, Trung Quốc vào thời xưa là lấy “ngũ luân, ngũ thường, tứ duy, bát đức”[3] làm tiêu chuẩn. Tương ưng với cái này là thiện, không tương ưng với đây chính là bất thiện. Hay nói cách khác trẻ nhỏ, chúng từ lúc vừa sanh ra liền tiếp xúc với giáo dục luân lý, ngũ thường, tứ duy, bát đức. Giáo dục đạo đức, đối với trẻ nhỏ cần phải xem bao lâu? Phải xem ba năm, hay nói cách khác một ngàn ngày. Đây là giáo dục nền tảng nhân sanh. Nhưng đến hiện tại này thì không còn, hoàn toàn không còn nữa.