/ 600
594

Tịnh Độ Đại Kinh Giải Diễn Nghĩa

Tập 546

Chủ giảng: Tịnh Không Pháp Sư

Chuyển ngữ: Minh Tuệ

Biên tập: Nguyên Tâm

Thời gian: 18.08.2011

Địa điểm: Phật Đà Giáo Dục Hiệp Hội_HongKong


Chư vị Pháp sư, quí vị đồng học, mời ngồi.

Mời xem Đại Thừa Vô Lượng Thọ Kinh Giải, trang 705, bắt đầu xem từ hàng thứ bảy.

“Dưới đây lấy mặt trời thí dụ, mặt trời lên hết bóng tối”, phần tiếp là kinh văn, “Như ánh mặt trời, soi sáng thế gian”, đoạn văn này lấy mặt trời làm thí dụ, khi ánh mặt trời lên, bóng tối sẽ lui dần.

“Bất kể những nơi tối tăm hay hang cùng”. Hang cùng ở đây chỉ hang núi sâu, nơi mặt trời không thể chiếu đến, bởi thế gọi là nơi tối tăm. “Thậm chí nê lê”, nê lê là địa ngục. Dưới ánh sáng của Phật, y chánh trang nghiêm của lục đạo, tất cả đều phơi bày ra, dùng ngôn ngữ ngày nay để nói, tầng không gian không còn nữa. Không gian, thời gian, đều không phải thật, tất cả đều do chấp trước, phân biệt của chúng ta, nên có mặt. Xa rời phân biệt chấp trước, tầng không gian sẽ không tồn tại, đó là hiện tượng gì?

Kinh thường nói “ngay tại giây phút này”, quá khứ cũng giây phút này, vị lai cũng giây phút này, quý vị thấy rõ tất cả. Chỗ này chính giây phút này, thế giới Cực lạc cũng thời điểm này, Hoa tạng cũng giây phút này, không nơi nào không phải giây phút này, lí do tất cả những điều đó là gì? Phần trước chúng ta đã học, tuy đã học, nhưng vẫn chưa quen lắm, vẫn chưa áp dụng vào đời sống. Điều này quý vị có thể chứng minh, tập khí chúng ta sâu nặng cỡ nào, vọng niệm chúng ta nặng nề cỡ nào.

Bồ tát thấy rõ, không những Bồ tát, A La Hán cũng được thọ dụng, họ vượt thoát lục đạo rồi, đúng như cách nói sống trong giây phút này, đó mới là chân tướng sự thực. Giây phút này chính là khởi tâm động niệm, nhất niệm một pháp giới, pháp giới ở đây là pháp giới viên mãn. Thập pháp giới trong quá khứ, hiện tại, vị lai, không phải thập pháp giới của một cõi Phật, là nhất pháp giới của tất cả cõi nước chư Phật trong cõi hư không khắp pháp giới. Đúng vậy không chút sai lầm.

Nhất pháp giới gọi là nhất chân pháp giới, nhất pháp giới còn gọi là thật báo trang nghiêm độ, đây là sự thật, không một chút giả dối, sống trong giây phút đó là một niệm. Một niệm đó là những gì Bồ tát Di lặc đã nói, một khảy móng tay có ba mươi hai ức trăm nghìn niệm, nhất niệm này không sinh không diệt, nhất niệm này bất khả đắc. Nhất niệm này là những gì Phật đã nói trong Kinh Bát Nhã: Vô sở hữu, tất cánh không, bất khả đắc.

Chúng ta mê lầm, mê nên không thấy nhất niệm này. Không nhìn thấy nhất niệm này, có nghĩa là không nhìn thấy thật báo trang nghiêm độ, thế nào là thật báo trang nghiêm độ? Người nhìn thấy nhất niệm, sẽ thấy được thật báo độ, sẽ nhập vào thật báo độ, đấy là Bồ Tát pháp thân. Chúng ta quên mất nhất niệm này, căn bản là không biết nhất niệm đó vẫn tồn tại, chúng ta chỉ nhìn thấy gì? Tướng liên tục của nhất niệm, việc tích luỹ của tướng liên tục sẽ tạo thành một hình ảnh, giống như hình ảnh trong film, tích luỹ sẽ tạo thành hình ảnh trên màn hình, chúng ta nhìn thấy. Nhất niệm trên màn hình đó, chúng ta không nhìn thấy.

Trên thực tế, nhất niệm trên màn hình, là hai mươi tư phần trên một giây, một giây đó, hai mươi bốn hình ảnh chồng lên nhau. Phật cho chúng ta biết tốc độ này, một nghìn sáu trăm triệu trên một giây, một nghìn sáu trăm triệu, làm sao chúng ta biết được. Quý vị sẽ hiểu được, những cảnh giới chúng ta nhìn thấy, là ảo ảnh được sinh trong việc tích luỹ ý niệm. Tướng này là tướng động, không phải đứng yên, quý vị thấy một giây, một nghìn sáu trăm triệu lần sinh diệt.

Ngày nay chúng ta gọi là chuyển động, chuyển động theo tần suất, đấy là nhất chân pháp giới. Khi đã mê rồi, nhất chân pháp giới này, thay đổi theo ý niệm của chúng ta, tất cả pháp đều từ tâm tưởng sinh. Chúng ta biến nó thành pháp giới Tứ thánh: Thanh Văn, Duyên Giác, Bồ Tát, đây là những vị đã giác ngộ, nhưng chưa đại triệt đại ngộ, họ chưa kiến tánh. Kiến tánh là đã thấy một nghìn sáu trăm triệu trên một giây, họ thấy được thứ đó, đó gọi là kiến tánh.

Thấy được nhất niệm bất giác đầu tiên mà có vô minh, họ thấy được thứ đó, thấy được mới có thể phá tan vô minh, nghĩa là gì? Buông bỏ, đấy gọi là kiến tánh thành Phật, chúng ta gọi là Bồ tát pháp thân. Kinh Hoa Nghiêm gọi là sơ trú viên giáo, vừa mới nhìn thấy. Tiến lên Nhị trú, Tam trú, đến Thập trú, Thập hạnh, Thập hồi hướng, Thập địa, không ngừng nâng cao lên.

/ 600