Tịnh Độ Đại Kinh Giải Diễn nghĩa
Tập 458
Chủ giảng: Tịnh Không Pháp Sư
Chuyển ngữ: Hạnh Chơn
Biên tập: Minh Tâm
Thời gian: 19.06.2011
Địa điểm: Cao Hùng_Đài Loan
Chư vị pháp sư, chư vị đồng học, mời ngồi xuống. Mời quý vị xem Đại Thừa Vô Lượng Thọ Kinh Giải, trang 580 hàng sau cùng, bắt đầu xem từ câu thứ hai.
“Thử thất giác chi chi nghĩa vi. Nhất, trạch pháp giác chi, dĩ trí tuệ giản trạch pháp chi chân ngụy”. Bài trước chúng ta học đến đây, ý này vẫn chưa nói hết, còn phải bổ sung nói rõ. Pháp bất luận là pháp thế gian hay Phật pháp, nếu muốn có thành tựu, lựa chọn pháp môn là một việc quan trọng nhất. Then chốt phước họa kiết hung thành bại trong đời của một người, có quan hệ rất lớn với điều này.
Chúng ta thử nghĩ, trong thời cổ đại, lịch sử ghi chép về cổ thánh tiên vương, các bậc tổ tông của chúng ta đích thực lấy trí tuệ để chọn lựa pháp, để hướng dẫn hậu nhân thế nào là chân, thế nào là giả. Trong Phật pháp nói, tương ưng với tánh đức là chân, không tương ưng với tánh đức là giả. Tánh đức là gì? Các bậc thánh hiền nói: tánh người vốn thiện, thiện này không phải thiện của thiện ác, mà là một từ ngữ tán thán. Đó chính là hoàn mỹ, viên mãn đến cực điểm, không có chút khiếm khuyết nào, đây gọi là thiện. Trong Đại Học nói: “Đại học chi đạo, tại minh minh đức, tại thân dân, tại chỉ ư chí thiện”, điều này nói rất rõ ràng. Tự tánh là minh đức, minh là trí tuệ, tương ưng với trí tuệ gọi là minh đức. Tại thân dân, thân này là thân ái. Câu đầu tiên trong ngũ luân nói phụ tử hữu thân, chính là ý này. Phàm là do thân ái mà dẫn xuất ra chủng chủng đức hạnh, không có điều gì không phải là chỉ ư chí thiện. Cuộc đời của một người mới có thể hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn. Trạch pháp, loại trí tuệ này đạt đến cứu cánh, có thể nói là chư Phật Như Lai. Chư Phật Như Lai điều đầu tiên lựa chọn chánh pháp cho đại chúng, chính là thập thiện: không sát sanh, không trộm cắp, không tà dâm, không vọng ngữ, không lưỡng thiệt, không ỷ ngữ, không ác khẩu, không tham, không sân, không si, đây là chân, nên gọi là Thập Thiện Nghiệp Đạo. Ngược lại, sát đạo dâm vọng đều là giả, đây không phải chân, đây là ngụy, sẽ đem đến cho chúng ta thảm họa vô cùng.
Từ điểm này quan sát, lãnh hội, chúng ta sẽ biết trí tuệ này quan trọng hơn bất cứ điều gì, nên đặt nó ở điều thứ nhất. Quý vị phải giác, phải biết lựa chọn. Lựa chọn, mỗi người căn tánh không giống nhau, sở thích không giống nhau, bối cảnh văn hóa không tương đồng, chí hướng không tương đồng. Nhưng vạn sự vạn vật, chỉ cần tùy thuận tánh đức chính là chân, cũng nghĩa là chúng ta có thể tùy thuận Thập Thiện Nghiệp Đạo. Trong truyền thống văn hóa, có thể tùy thuận luân thường bát đức, hiệu quả của nó không có gì khác với Chư Phật Bồ Tát nói về Thập Thiện Nghiệp Đạo.
Phật giáo đại thừa, sau thời kỳ giữa nhà Đường, không còn dùng kinh luận Tứ A Hàm của tiểu thừa, không học những kinh này. Dùng Nho và Đạo thay thế tiểu thừa, trực tiếp nhập vào đại thừa, đây đều là trí tuệ giản trạch của chư vị cổ đức. Trong 1500 năm nay, tu học Phật pháp chứng quả, đích thực đạt được thành quả rất huy hoàng. Phật pháp suy yếu, là suy yếu vào 200 năm gần đây. Sao lại suy yếu? Chúng ta chọn sai pháp, không kiên trì theo giáo huấn của tổ tông. 200 năm nay, chúng ta chịu ảnh hưởng của văn hóa phương tây, tin vào khoa học. Thậm chí có thể nói, chúng ta mê tín khoa học. Khoa học là gì? Người thật sự hiểu không nhiều, biết về khoa học không phải là việc xấu, nhưng biết về khoa học mà vứt bỏ thánh học của các bậc tổ tông, như vậy chính là việc xấu.
Thế nên ngày nay xã hội động loạn, trong hoàn cảnh cư trú của chúng ta thiên tai khác thường, vì sao vậy? Vì nhiều người đang nghĩ, nhưng không cách nào nghĩ ra được, vì sao? Vì họ học phương pháp luận của khoa học. Khoa học có thể phát hiện có thiên tai, nhưng không giải quyết được thiên tai. Có thể hóa giải thiên tai là giáo huấn trí tuệ của thánh hiền, nhưng hiện nay nói ra không ai tin. Nguyên nhân không ai tin điều này, cũng chính là khoa học tạo thành. Đối tượng nghiên cứu của khoa học là vật chất, nên ngày nay khoa học gọi là vật lý học. Vật lý học cận đại đi đến hai cực đoan, một là nghiên cứu vũ trụ hồng quan, tương phản là nghiên cứu lượng tử lực học. Vũ trụ hồng quan là vô cùng lớn, lượng tử lực học là vô cùng nhỏ, hai cực đoan lớn nhỏ, có thành tựu. Những nhà khoa học họ nghiên cứu quan sát cần phải có hiện tượng, hiện tượng này có thể phân thành ba loại lớn là: hiện tượng vật chất, hiện tượng tinh thần, hiện tượng tự nhiên. Nhưng căn nguyên của các pháp, trong khoa học nói hay nhất, là họ cho rằng đây là hiện tượng tự nhiên, nói cũng như là không tệ. Nhưng họ nói một cách rất mơ hồ, không đủ thấu triệt, vì sao có hiện tượng tự nhiên này, họ không có ra được.