/ 600
736

Tịnh Độ Đại Kinh Giải Diễn Nghĩa

Tập 333

Chủ giảng: Tịnh Không Pháp Sư

Chuyển ngữ: Liên Hải

Biên tập: Minh Tâm

Giảng ngày: 20.03.2011

Địa điểm: Tịnh Tông Học Viện _Úc Châu

 

Chư vị pháp sư, chư vị đồng học, xin mời ngồi xuống. Mời quý vị xem “Đại Thừa Vô Lượng Thọ Kinh Giải”, trang 388, bắt đầu xem hàng thứ ba đếm từ dưới lên. Nạn cuối cùng trong tám nạn.

Tám là “sinh tại Phật tiền Phật hậu nạn, vị Phật xuất hiện ư thế, vi đại đạo sư, linh chư chúng sanh, li sanh tử khổ, đắc Niết bàn lạc, nhân hữu duyên giả, nãi đắc trực ngộ”.

Ở đây nói rõ “thân người khó được, Phật pháp khó nghe”. Duy chỉ có Chư Phật Như Lai, pháp thân Bồ Tát, xuất hiện tại thế gian, có thể giúp đỡ chúng sanh thoát li sự khổ luân hồi trong ba cõi sáu đường, được Niết Bàn an vui. Niết Bàn là tiếng Ấn Độ, nghĩa thật sự của nó là “đắc tịch lạc”, là an lạc bất sanh bất diệt ngược lại với nỗi khổ sanh tử.

Người có duyên, duyên này hiếm lắm mới có thể gặp được. Chúng sanh trong sáu đường gặp được Phật xuất thế, điều này không nhiều, rất là ít ỏi. Cho nên gặp được rồi, đó thật là điều quí giá. Suốt đời này chúng ta tuy không gặp được chánh pháp của Phật. Không gặp được Phật Thích Ca Mâu Ni. Nhưng cũng rất may mắn, sanh vào thời mạt pháp của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni.

Thời gian mạt pháp mười ngàn năm. Theo ghi chép cổ xưa của người Trung quốc, Đức Thích Ca Mâu Ni Phật sau khi diệt độ cho đến ngày nay là 3038 năm, về sau nữa gần 9000 năm. Cơ hội thật sự rất là khó được. Thực sự có duyên gặp được Phật rồi, gặp được rồi bản thân phải có thiện căn, phước đức.

Thiện căn là gì? Đó là gặp được Phật rồi có thể tin, có thể hiểu, đó là thiện căn. Có thiện căn nhưng vô phước cũng không được. Phước là gì? Phước là thật làm. Thực sự y giáo phụng hành, người này có phước rồi. Phước như thế nào? Vĩnh viễn thoát ly sanh tử luân hồi trong sáu nẻo. Đó là đại phước, phước lớn thù thắng không gì sánh kịp, chẳng có gì lớn hơn phước này nữa.

Người sanh vào thế giới Tây Phương Cực lạc tức là đã thành Phật rồi. Nhưng thế gian này có rất nhiều người không biết thành Phật là gì. Thành Phật, nói một cách đơn giản, tức là quí vị thật sự rốt ráo đạt được trí huệ viên mãn, phước báo viên mãn. Cách nói này mọi người dễ hiểu hơn. Trí huệ phước báo đến viên mãn rốt ráo, đó là thành Phật vậy. Bồ Tát đạt được, chưa viên mãn. A Lan Hán, Bích Chi Phật cũng chỉ đạt được phần nhỏ. Thế nên người thế gian chẳng cần nói nữa.

Người thế gian, chúng ta nói thiên vương thì phước báo đã lớn rồi. Đao Lợi Thiên vương, Đại Phạm Thiên vương, Ma Hê Thủ La Thiên vương, là phước báu lớn nhất trong ba cõi. Phước báo của họ nếu đem so với A La Hán thì kém xa lắm. Ngay cả A La Hán cũng không thể sánh bằng, thì làm sao sánh với Phật? Vì sao một đời ta có thể đạt được? Bởi vì ta vốn là Phật, trước nay ta chưa hề biết. Mê mất tự tánh, đọa lạc trong luân hồi. Lục đạo luân hồi là giả, không phải là thật. Ở đây chúng ta sai lầm trầm trọng, cho đó là thật. Không biết chân tướng sự thật. Cho nên, đời đời kiếp kiếp mê đắm, đó chính là tham luyến. Tình chấp trong sáu đường, dù cho gặp Phật xuất thế, vẫn vậy thôi chẳng được lợi ích gì. Quí vị nghĩ xem tình chấp này, phiền não tập khí này nặng nề biết bao. Cho nên chúng ta thấy, đời này niệm Phật vãng sanh, dường như không khó, rất dễ dàng.

Trên thực tế, nếu như quí vị nhìn thấu tất cả quá khứ vị lai, thì sẽ rõ, chắc chắn không phải là ngẫu nhiên. Thế gian xuất thế gian, nhất định không có gì là ngẫu nhiên.

Cổ nhân nói rất hay, đó là “ nhất ẩm nhất trác, mạc phi tiền định”. Hai chữ tiền định” này dùng hay quá. Trong kiếp này chúng ta gặp được Tịnh tông, niệm Phật vãng sanh thế giới Cực Lạc. Thực lòng mà nói, cũng là do tiền định, không phải ngẫu nhiên.

Tiền định là gì? Người vãng sanh tuy kiếp này không gặp được Phật Pháp, đến trước lúc lâm chung vài ngày mới nghe được. Họ nghe được liền có lòng tin, tinh tấn niệm Phật, họ thật sự vãng sanh rồi. Người thường chúng ta thấy người này dường như may mắn quá. Thời vận tốt thế, thực ra không phải. Trong quá khứ đời đời kiếp kiếp từng tu tập pháp môn này, có những thành tựu tốt, vì sao lại chưa vãng sanh? Vì lúc lâm chung, một niệm nghĩ sai, không vãng sanh được. Trong đời này trước lúc lâm chung, may mắn gặp được. Lần này gặp được thì những thiện căn phước đức quá khứ trong A Lại Da được khơi dậy. Cho nên họ không hoài nghi, họ có thể tin, có thể hiểu. Lập tức phát nguyện cầu sinh Tịnh Độ, họ thật sự vãng sanh rồi, có gì là may mắn!

/ 600