/ 51
226

ĐỊA TẠNG BỒ TÁT BỔN NGUYỆN KINH

Tập 6

Chủ giảng: Pháp sư Tịnh Không

Thời gian: Tháng 5 năm 1998

Địa điểm: Tịnh Tông Học Hội Singapore


Xin mời mở kinh, xem đoạn kinh tiếp theo.


Duy nguyện Thế Tôn quảng thuyết Địa Tạng Bồ Tát Ma Ha Tát, nhân địa tác hà hạnh lập hà nguyện, nhi năng thành tựu bất tư nghị sự.

Đây là Văn Thù Bồ Tát thấy được đại chúng trong đại hội này đông đảo hiếm có, đương nhiên là Ngài biết rất rõ ràng, rất sáng tỏ, nhưng còn người, trời, phàm phu, Nhị thừa, cho đến Quyền Giáo Bồ Tát nhìn thấy sự thù thắng này sẽ khó tránh khỏi khởi lên nghi hoặc, thậm chí còn có ý niệm hủy báng. Tổ sư đại đức y theo kinh luận nói chúng ta biết: Nghi hoặc, báng pháp nhất định sẽ đọa địa ngục A Tỳ. Những lời như vậy bình thường chúng ta không dám nói, tại sao? Khi nói ra người ta càng nghi hoặc, càng hủy báng, họ nghe xong sẽ nói: “Ông lấy chuyện này ra để dọa người ta, đâu có tội nặng như vậy? Làm gì có địa ngục?” Họ cơ bản là không thể tiếp nhận, không thể tin tưởng. Thế nên những lời nói như vậy, Bản thân chúng ta tin tưởng thì tự mình sẽ có cảnh giác cao độ: Còn đối với đại chúng trừ khi đọc đến đoạn kinh văn này thì không thể không nói, nếu không đọc đến đoạn kinh này thì chúng ta sẽ không nói. Phải biết tại sao không nói? Nói xong không những không có lợi mà còn khiến cho người ta tạo tội nghiệp, vậy thì nói ra làm gì? Người ta đọa lạc đã rất thảm rồi, chẳng nên làm cho họ đọa nặng thêm, đây chính là đại từ đại bi. Cho nên trong thời trược ác, Phật, Bồ Tát không dùng thân tướng của Phật xuất hiện ở thế gian chính là để giảm bớt sự nghi hoặc, hủy báng của chúng sanh. Văn Thù Bồ Tát vô cùng từ bi, giúp Thế Tôn giáo hóa chúng sanh. Giống như hai Ngài đang biểu diễn trên sân khấu vậy, một người hỏi, một người đáp. Địa Tạng Bồ Tát vì sao có phước đức nhân duyên lớn lao như thế? Triệu tập tận hư không khắp pháp giới hết thảy chư Phật, Bồ Tát, chúng sanh có duyên trong lục đạo đến tham dự đại hội này, đây là việc không thể nghĩ bàn. Xin xem đoạn kinh sau đây:


Phật cáo Văn Thù Sư Lợi: “Thí như tam thiên đại thiên thế giới, sở hữu thảo mộc tòng lâm đạo ma trúc vi, sơn thạch vi trần nhất vật nhất số, tác nhất Hằng hà, nhất Hằng hà sa nhất sa nhất giới, nhất giới chi nội nhất trần nhất kiếp, nhất kiếp chi nội sở tích trần số, tận sung vi kiếp.

Trong đoạn này, Thế Tôn vì Văn Thù Sư Lợi Bồ Tát nói ra nhân duyên sự tích độ hóa chúng sanh của Địa Tạng Bồ Tát trước kia. Nói với Văn Thù Bồ Tát chính là nói với chúng ta, Văn Thù Bồ Tát ở đây là người đại biểu cho tất cả chúng ta. Đoạn này trước tiên là thí dụ, thí dụ số lượng không thể nghĩ bàn; thí dụ này chúng ta không cần giải thích từng câu, trong giảng ký của Pháp sư Thánh Nhất có nói rõ, ở đây chúng ta lược bớt. Con số này không có cách gì tính nổi, người trong thế gian không thể tính, hiện nay khoa học phát triển, cho dù máy tính cao cấp nhất cũng tính không nổi.


Địa Tạng Bồ Tát chứng Thập Địa quả vị dĩ lai, thiên bội đa ư thượng dụ.

Giống như con số thí dụ ở phía trước, đây là nói về Địa Tạng Bồ Tát chứng quả vị Thập địa đến nay; từ lúc chứng Sơ địa đến Thập địa, hay nói cách khác trước quả Thập địa đều không tính, nếu tính thì càng nhiều hơn nữa, tính không hết.


Hà huống Địa Tạng Bồ Tát tại Thanh Văn, Bích Chi Phật địa.

Đây là nói thời gian lúc trước, số đó không tính,chỉ tính từ lúc chứng được Địa Thượng Bồ Tát đến hiện tại thì con số hằng hà sa kiếp chẳng sánh vào đâu? Thí dụ này nói thật ra cũng chỉ có Phật mới nói được, nếu chúng ta dùng ngôn ngữ văn tự để hình dung con số này cũng hình dung không nổi.


Văn Thù Sư Lợi, thử Bồ Tát oai thần thệ nguyện bất khả tư nghị.

Đây là lời tán thán Địa Tạng Bồ Tát, oai đức, thần thông, hoằng nguyện của Ngài đều không thể nghĩ bàn. Nhưng chư vị nhất định phải ghi nhớ bổn nguyện của Địa Tạng Bồ Tát chính là bổn nguyện của tự tánh chúng ta; hay nói cách khác nếu không có bổn nguyện của Địa Tạng Bồ Tát, chúng ta nhất định không thể chứng được Phật quả viên mãn. Bạn sẽ hỏi tại sao? Trong tánh đức có khiếm khuyết thì bạn làm sao có thể viên mãn! Địa Tạng pháp môn là khóa học thứ nhất của Phật pháp Đại thừa, phải y theo thứ tự này để nói, đây là khóa trình của lớp đầu tiên, khóa trình cơ sở, khóa trình cần thiết phải học. “Địa ngục chẳng không, thề chẳng thành Phật”,tại sao phát nguyện này? Địa ngục là do tự tánh chúng ta biến hiện thành, không phải từ bên ngoài đến, y báo, chánh báo trang nghiêm trong thập pháp giới đều do tâm địa biến hiện ra. Trong tâm bạn còn hiện lên hiện tượng địa ngục, còn hiện ra hiện tượng lục đạo luân hồi, thì bạn làm sao chứng được viên mãn Bồ-đề? Đây là đạo lý nhất định. Phật pháp là nói lý với bạn, lý chân thật, sự chân thật, không phát nguyện này được không? Chúng sanh khổ nạn trong địa ngục đều phải độ thoát vô điều kiện, những người đang chịu khổ nạn trước mắt chúng ta có thể không giúp đỡ, có thể không đưa tay ra cứu giúp hay sao? Có khi chúng ta nhìn thấy nhiều người và nhiều việc không vừa ý, nhìn thấy liền tức giận, phải biết đây chẳng phải là lỗi lầm của cảnh giới bên ngoài, mà là lỗi lầm của chính chúng ta. Tại sao họ làm việc ác, làm ra những việc không như pháp? Vì chính mình không tu tốt, chưa làm ra một tấm gương tốt cho người ta xem, là tội nghiệp của mình, phải tu từ chỗ này. Bạn còn muốn đập bàn nạt người ta, trừng mắt nhìn người ta, thì tội bạn tăng thêm nữa, bạn không biết chúng sanh từ đâu đến sao? Chúng sanh tạo tội nghiệp từ chỗ nào? Phật, Bồ Tát biết được, Phật, Bồ Tát đối với hết thảy chúng sanh đều từ bi.

Ban biên dịch: Pháp Âm Tuyên Lưu

/ 51