/ 40
2

ĐỆ TỬ QUY VÀ TU HỌC PHẬT PHÁP

Giám định Lão Pháp Sư Tịnh Không

Chủ giảng thầy Thái Lễ Húc

Giảng từ ngày 6/3/2005 đến ngày 13/03/2005 tại Tịnh Tông Học Hội Australia

TẬP 39


Sư phụ Thượng Nhân tôn kính, các vị pháp sư, các vị đồng tu tôn kính, A Di Đà Phật!

Tiết học trước chúng ta đã bước sang phần “Có Dư Sức Thì Học Văn”. Học tập quan trọng nhất là “lập chí”, cho nên sau khi chúng ta trở về trước hết nhất định phải là 1 người con trai ngoan, 1 người con gái ngoan. Tiếp theo còn phải làm được những mục tiêu nào nữa? Các vị đồng tu còn mục tiêu gì phải đạt được nữa? Là học trò tốt, làm học trò tốt của Phật Bồ Tát, cổ Thánh tiên Hiền. Còn gì nữa? Công dân tốt, chúng ta “học để mô phạm cho người, hành vi để làm mẫu mực cho đời”, làm tấm gương tốt cho đại chúng.

Tiếp theo, con dâu tốt, quá tốt rồi. Vị đồng tu này đã nắm được mấu chốt rất quan trọng trong việc học tập rồi. Học phải khắc phục từ chỗ khó khắc phục nhất. Nếu khắc phục được thì tâm bình đẳng sẽ hiện tiền. Bởi vì tôi cũng từng gặp đồng tu nói rằng “thưa thầy, hiếu thuận cha mẹ thì có thể được, nhưng mẹ chồng thì…”. Kỳ thực có thể có duyên sống cùng 1 mái nhà đều là việc hy hữu khó gặp, chỉ cần chúng ta buông bỏ phân biệt, chấp trước, có thể đề khởi tâm cung kính hiếu thuận thì tin rằng mẹ chồng cũng có thể tiếp nhận, thậm chí bởi vì biểu hiện của bạn, nói không chừng đời này mẹ chồng của bạn còn có thể học Phật nữa. Bởi vì bà nói “sau khi con dâu tôi học Phật thì biến thành người khác rồi, cho nên Phật Pháp rất tốt, tôi cũng nên học tập”. Có 1 cô giáo sau khi học xong trở về mỗi lần đều chào hỏi, cúi chào mẹ chồng. Có 1 lần mẹ chồng đang muốn phàn nàn 1 chút, đúng lúc cô tiện tay gắp đồ ăn cho mẹ chồng, mẹ chồng liền không thốt ra lời đó nữa, sau đó nói rằng “con học rất tốt”. Bởi vì cô thường cúi chào mẹ chồng. Con của cô mới được 1 tuổi 3 tháng, hiện nay động táhc thành thạo nhất chính là cúi chào. Cô không hề dạy con, cho nên việc này sẽ ảnh hưởng 1 cách thầm lặng.

Còn mục đích gì phải đạt được nữa? Làm cha mẹ tốt. Còn nữa không? Vì sao làm chồng tốt, vợ tốt đều đặt ở sau cùng vậy? Vâng, chúng ta lập định chí hướng này, dũng mãnh tinh tấn đi làm, đi thực hành. Câu thứ nhất nói là:

“Không gắng làm, chỉ học văn. Chỉ bề ngoài, thành người gì”

Chúng ta đều biết phiền não căn bản là tham, sân, si, mạn, nghi. Thông thường chúng ta đều cảm thấy tham, sân, si rất đáng sợ. Kỳ thực trên con đường tu đạo chữ mạn này cũng rất có tính sát thương. Các vị đồng tu có cảm nhận này không? Nó dường như xuất hiện 1 cách vô thức. Chúng ta cũng nhớ thời nhà Hán có 1 công án, lúc đó Triều Thố kiến nghị với Cảnh Đế để có thể làm suy yếu [thế lực của] những chư hầu được phong đất. Kết quả các chư hầu đã cùng nhau nổi loạn, tạo thành loạn 7 nước, mà Triều Thố quả thực niệm niệm đều vì đất nước. Ông tận sức lo nghĩ cho đất nước, không lo nghĩ cho bản thân. Ông không hề nghĩ đến bản thân. Sau đó 7 nước đã lấy danh nghĩa phải đánh dẹp Triều Thố, muốn giết ông. Kỳ thực trọng điểm là muốn giành lấy quyền lợi của đất nước. Lúc đó Viên Áng đã kiến nghị với Hán Cảnh Đế chỉ cần giết chết Triều Thố thì vấn đề liền được giải quyết ngay. Triều Thố là thầy của Hán Cảnh Đế, Cảnh Đế bị ép đến hết cách đành phải giết Triều Thố. Cho nên Triều Thố và Viên Áng đã kết thành oán thù.

Đời sau của Viên Áng là 1 vị cao tăng, hơn nữa nhiều đời đều là cao tăng, mấy trăm năm sau chính là Ngộ Đạt Quốc Sư. Ngộ Đạt Quốc Sư bởi vì đức hạnh rất tốt, cho nên hoàng đế đã ban tặng cho ngài 1 bảo tọa bằng gỗ trầm hương. Tu hành cao như vậy, nhận được bảo tọa bằng gỗ trầm hương nên đã sanh khởi 1 ý niệm cống cao ngã mạn, lập tức oan hồn của Triều Thố nhập vào đùi của ngài, mọc lên 1 cái mụn ghẻ mặt người. Sau đó bởi vì rất nặng, Ngộ Đạt Quốc Sư nhớ lại năm xưa khi còn trẻ ngài đã gặp 1 người già rất đáng thương, trên người có nhiều chỗ bị lở loét. Ngộ Đạt Quốc Sư còn đích thân giúp ông chữa trị vết thương, cũng không chê ông bẩn. Ông cụ đó đã nói với ngài rằng nếu trong đời ông gặp phải nạn lớn thì ông có thể đến nơi này tìm tôi. Cho nên Ngộ Đạt Quốc Sư đã đến nơi đó tìm vị trưởng giả này. Vị trưởng giả này chính là Ca Nặc Ca Tôn Giả. Ca Nặc Ca Tôn Giả đã dẫn Ngộ Đạt Quốc Sư đến bên 1 con suối, định dùng nước này để rửa mụn ghẻ thì sẽ khỏi bệnh. Lúc đang định rửa vết thương này thì đột nhiên mụn ghẻ mặt người nói chuyện, nói rằng ông ấy chính là Triều Thố, cho nên oán thù này đã kết mấy trăm năm rồi nhưng oán khí không tiêu.

/ 40