/ 48
392

TU HOA NGHIÊM ÁO CHỈ VỌNG TẬN HOÀN NGUYÊN QUÁN

Người giảng: Lão Pháp Sư Tịnh Không

Tập 43

Xin chào các vị pháp sư, các vị đồng tu, xin mời ngồi! Mời xem  “Tu Hoa Nghiêm Áo Chỉ Vọng Tận Hoàn Nguyên Quán".

Phía trước chúng ta học đến "Tức tam thân tức thập thân". "Thập thân", phía trước chúng ta đã học qua “Chúng Sanh Thân” và’ Quốc Độ Thân”, hôm nay chúng ta xem từ thứ ba: "Nghiệp báo thân".

Thứ ba, Nghiệp Báo Thân

Tại vì sao gọi là nghiệp báo?

"Nghiệp báo thân giả, vị phiền não vi nhân sở cảm nghiệp báo thân dã", chúng ta xem đoạn này trước. Bởi vì chúng sanh sáu cõi đều thuộc về thân nghiệp báo. Bạn tạo nghiệp thiện cảm được thân ba đường thiện, bạn tạo ác nghiệp cảm được thân ba đường ác, nên gọi là nghiệp nhân quả báo không hề sót lọt. Đây là chân tướng sự thật trong sáu cõi. Cách nói này là nói tổng cương lĩnh, nói tỉ mỉ thật là nói không cùng tận! Trong đoạn này: "Nhất trần xuất sanh vô tận biến", chúng ta nghĩ xem, trong sáu cõi phức tạp đến như vậy. Chỉ riêng nói cõi người, hiện tại nhân khẩu trên địa cầu là 67 ức người, nghiệp báo của mỗi một người đều không giống nhau.

Trong Kinh giáo Phật nói với chúng ta, nghiệp có hai loại lớn.

Loại lớn thứ nhất gọi là dẫn nghiệp, dẫn đạo bạn đến cõi nào để đầu thai. Thí dụ như người, bạn có cõi người, còn phải đến nhà nào đó để đầu thai, không thể đầu thai sai. Bạn có duyên với một nhà nào, không có duyên phận thì không biến thành người một nhà. Ngay trong một đời này của chúng ta gặp được rất nhiều người, có người lạ, có người có duyên. Người lạ khi gặp mặt chào nhau một cái cũng không thèm chào. Người có duyên, tuy là bạn không quen biết họ, nhưng khi bạn nhìn thấy họ, họ liền mỉm cười với bạn, đây là có duyên. Hoặc giả là xem thấy bạn thấy chán ghét, trừng mắt với bạn một cái cũng là có duyên. Bạn liền biết được vấn đề này phức tạp đến như vậy. Đây là dẫn nghiệp.

Thọ mạng cả đời chúng ta là nhất định, thọ lượng đều là do đời trước tu được. Phước báo là nhất định, chân thật gọi là: "Một bữa ăn, một ngụm nước đều do tiền định". Ngày nay chúng ta ăn bao nhiêu hạt gạo, uống bao nhiêu giọt nước đều là trong mạng đã định, nó sẽ không nhiều hơn, cũng sẽ không ít hơn. Người chân thật hiểu được đạo lý này, chân thật thông đạt tường tận, một chút hoài nghi cũng không có.

Ở Trung Quốc đích thực có một người như vậy, Tiên sinh Viên Liễu Phàm. Các vị xem thấy bốn gia huấn của lão tiên sinh, ông viết ra bốn thiên văn chương, dạy bảo con cháu của ông. “Liễu Phàm Tứ Huấn” ông chính mình tự thuật, kKhi ông còn trẻ được Khổng tiên sinh đoán mạng rất chính xác, đã đoán được nhiều năm trong đời của ông, cũng chính là tình hình đời sống mỗi năm của ông. Ông là người đi học, mỗi năm đều tham gia thi cử, thi được hạng thứ mấy, thi đậu được hay không đều là trong mạng đã định sẵn. Hai mươi mốt năm không sai lệch đi chút nào. Cho nên ngay ý nghĩ của ông cũng không có, tâm đã chết lặng, không còn cạnh tranh. Ông biết được cạnh tranh không được, cho nên buông bỏ hết thảy ý niệm cạnh tranh, tâm địa rất thanh tịnh.

Có một lần, ông đến núi Vân Thê để thăm viếng Thiền sư Vân Cốc, cùng với Vân Cốc Thiền sư ở trong thiền đường đã tọa thiền hết ba ngày ba đêm, không khởi một vọng niệm. Thiền sư Vân Cốc rất bội phục ông, một người có thể ba ngày ba đêm không khởi một vọng tưởng là không dễ dàng, liền hỏi ông, tán thán công phu tu hành của ông. Tiên sinh Liễu Phàm là một người thành thật, nói: "Tôi không có công phu". Tại vì sao ba ngày ba đêm mà không khởi một vọng niệm? Ông nói: “Mạng của tôi đã được Khổng tiên sinh đoán định rồi, khởi vọng niệm cũng không ích gì, chi bằng không khởi vọng niệm”. Thiền sư Vân Cốc nghe rồi liền cười: Ta tưởng rằng anh là thánh nhân, thì ra anh vẫn là một phàm phu. Ông lập tức liền truy cứu, tại vì sao tôi vẫn là phàm phu? Thiền sư Vân Cốc nói, mạng của anh bị người khác đoán định rồi, là phàm phu! Thế là liền dạy ông phương pháp cải tạo vận mạng.

Vận mạng ai định cho bạn vậy? Chính mình định. Nghề nghiệp của chính mình trong đời quá khứ là nhân, ngay đời này chính là quả báo. Quả báo này gọi là mãn nghiệp. Có hai loại nghiệp lực. Một loại dẫn dắt bạn đi đầu thai gọi là dẫn nghiệp. Tình hình ở ngay trong đời sống này, giàu sang nghèo khổ của bạn gọi là mãn nghiệp. Mãn nghiệp chính là quả báo thiện ác. Có người phát tài, do trong đời quá khứ tu tài bố thí. Tài bố thí tu được nhiều, ngay trong đời này được tiền tài. Quả báo! Trồng cái nhân gì thì được cái quả đó. Thông minh trí tuệ là do đời quá khứ tu pháp bố thí. Khỏe mạnh sống lâu là do quá khứ tu vô úy bố thí. Bạn không tu thì làm gì có được, không thể nào có.

/ 48