/ 600
419

Tịnh Độ Đại Kinh Giải Diễn Nghĩa

Tập 516

Chủ giảng: Tịnh Không Pháp Sư

Chuyển ngữ: Liên Hải

Biên tập: Bình Minh

Thời gian: 26.07.2011

Địa điểm: Phật Đà Giáo Dục Hiệp Hội – HongKong

 

Chư vị pháp sư, chư vị đồng học, mời ngồi xuống. Mời quý vị xem Đại Thừa Vô Lượng Thọ Kinh Giải trang 650, bắt đầu xem từ hàng thứ hai, câu thứ ba.

“Đỗ chúng ác nguyên”, bắt đầu xem từ đây. Đỗ nghĩa là tắc, tức là nghĩa tắc nghẽn. Tịnh Ảnh Sớ viết: “đỗ chúng ác duyên, linh ly ác nghiệp, đỗ do tắc dã”.

Ác nghiệp là gốc dẫn họ đến đường ác, nên gọi nguồn gốc của các điều ác. Gốc của đường ác này, chính là nó sẽ làm cho quí vị đọa lạc đến đường ác. Nguồn gốc căn bản của đường ác chính là nghiệp ác. Đức Phật dạy chúng ta đoạn “tắc”, “giáo chi đoạn tắc, mục chi vi đỗ”. Đại ý của nó là ngăn chặn các nguồn ác, tức là làm cho xa lìa nghiệp ác. Bởi vì nghiệp ác khiến cho con người đi vào đường ác, là gốc của ác thú. Ác thú này chính là đường ác, thông thường chỉ cho ba đường ác. “Nên gọi là nguồn ác”.

Nên nói “đỗ tắc vân vân, vọng tây đồng chi”. Cách nói tương đồng với điều này. Sớ viết: đỗ chúng đẳng là khiến đoạn ác nghiệp, lưu chuyển sanh tử, nghiệp ác là nguồn, nên nói nó là nguồn.

Hội Sớ khác, Hội Sớ giải thích khác với trước đây. Sớ viết: trong các phiền não, sân nhuế lớn nhất, nên nói là nguồn, cũng chỉ cho nguồn gốc của vô minh. Phật đã đoạn tận, không còn tàn dư. Nên nói ngăn chặn các nguồn ác. Hai cách giải thích trên đây, đều cần tham khảo, tức là cung cấp để chúng ta tham khảo. Đây là hai cách nói của Tịnh Ảnh Sớ và Hội Sớ. Niệm Lão ở đây cũng giải thích rõ ràng. Hội Sớ là đối với Phật mà nói, Tịnh Ảnh Sớ là đối với người thông thường chúng ta, người tu hành mà nói.

Ác, trong xã hội hiện tại của chúng ta ngày nay, bất luận là người trong nước hay người nước ngoài, hỗn loạn chưa từng có tiền lệ trong lịch sử thế giới, trật tự toàn thế giới đều bị loạn, tai biến bất thường. Toàn thể trên địa cầu đủ các tai nạn, cũng là nhưng tai nạn chưa từng có trong lịch sử. Điều này chúng ta đều gặp rồi. Nguyên nhân là gì? Trong kinh nói hoàn toàn tương ưng với điều này. Chúng sanh cư trú trên trái đất này, tạo các loại ác nghiệp, không biết ngăn lại, ác nghiệp này, tạo ác, chúng ta bình tĩnh quan sát, nó không ngừng bành trướng. Chỉ có tăng lên, không có xu hướng chậm lại, lòng người hướng ác, coi việc ác là thiện, coi việc thiện là ác, chính là thiện ác điên đảo rồi. Coi nhân nghĩa đạo đức là những thứ của quá khứ. Đây là những thứ của thời đại chuyên chế, có hại cho con người, nên đào thải nó một cách sạch sẽ. Không đề xướng trung hiếu, không đề xướng nhân nghĩa. Người Trung Quốc coi những thứ của lão tổ tông không chỉ xem nhẹ, mà hiện tại còn bài xích, mê muội tôn sùng phương tây, vì phương tây đều là đúng, người phương tây nói theo chủ nghĩa cá nhân, cũng chính là tự tư tự lợi. Bởi tự tư tự lợi là chính xác, vì lợi ích bản thân, cha mẹ đều có thể giết, huynh đệ đều có thể giết, còn gì có thể không giết được sao? Cho nên sát đạo dâm vọng, như vậy xem ra không còn cách gì ngăn cấm được. Pháp luật cũng chẳng ích gì. Cho nên đối với những thứ này không có lòng tin. Người niệm Phật chỉ có đi trên con đường tiêu cực. Đó chính là nói người nghiêm túc cầu sanh Tịnh Độ. Chúng ta nghĩ xem, ngoài con đường này ra, còn có phương pháp nào để đấu tranh với con người? Ngày nay người ta cho rằng đấu tranh là điều nên làm, đấu tranh là anh hùng. Nhất định phải chiến thắng đối phương, bản thân mới có thể đạt được thắng lợi. Chúng ta hiểu rõ đấu tranh là cả hai đều thiệt, hơn nữa tạo ác nghiệp nhất định đọa vào ba đường ác. Ba đường đi vào thì dễ, đi ra thì khó. Chúng ta hiểu rõ đạo lý này. Chúng ta tin rằng Thế Giới Tây Phương Cực Lạc là thật, nơi đó xã hội an lành không có đấu tranh. Người không thích đấu tranh, đích thực có thể di dân đến bên đó. Cho nên nơi này người khác tranh, chúng ta nhường, chúng ta nhường đến cùng. Đây là Phật Bồ Tát dạy cho chúng ta. Quan trọng nhất là chúng ta đối với Phật Bồ Tát có lòng tin. Trong xã hội hiện nay, chúng ta làm một tấm gương tốt, không đấu tranh với người, không cầu mong ở đời, bất luận người khác thấy như thế nào, nói như thế nào, chúng ta kiên định con đường của mình, kiên định mục tiêu của mình, vậy là đúng rồi. Cho nên chúng ta nhất định phải chăm chỉ, nghe theo lời giáo huấn trong kinh điển.

/ 600