THÁI THƯỢNG CẢM ỨNG THIÊN
Tập 94
Chủ giảng: Lão pháp sư Tịnh Không
Địa điểm: Tịnh tông Học hội Singapore
Thời gian: 10/09/1999
Việt dịch: Ban biên dịch Pháp Âm Tuyên Lưu
Chư vị đồng học, chào mọi người! Hôm qua, tôi đã giảng đoạn thứ 39 của Cảm Ứng Thiên là “nhẫn tác tàn hại” (nhẫn tâm làm ra việc tàn hại).
Tạo loại tội nghiệp này luôn là vì tập khí ác tích lũy nhiều đời, không hay không biết, tuy có lúc biết đây là việc không nên làm, thế nhưng trên thực tế họ vẫn là đang tạo tác, từ những chỗ này chúng ta có thể quán sát được tính nghiêm trọng của tập khí ác. Người thế gian khi có việc vui, thông thường khi làm lễ mừng thọ, hay ăn mừng những ngày lễ tết, rất nhiều người lại sát sanh cúng tế, tạo tác vô lượng vô biên tội nghiệp mà chính mình không thể biết, những sự việc này chúng ta thấy được quá nhiều. Trong kinh Phật nói rất tường tận, ngày vui của chính mình thì phải nên đáp tạ quỷ thần; việc đáp tạ quỷ thần tuyệt đối không được sát sanh cúng tế. Sát sanh cúng tế, thật ra mà nói, thiện thần thiện quỷ đều xa lánh, không bằng lòng gánh vác tội lỗi này; bạn là vì họ mà giết thì tội lỗi này họ phải gánh lấy. Chỉ có một số ác thần hung sát mới không chút kiêng dè, tiếp nhận cúng dường huyết thực, người và quỷ thần đều do đây mà đọa lạc. Người tạo tác ác nghiệp thì đời sau đọa địa ngục; quỷ thần tạo tác tội nghiệp thì đời sau cũng đọa địa ngục, luân chuyển trong sáu đường. Cho nên, trong tất cả các ngày vui nhất định không được sát sanh.
Trong Vựng Biên cũng nói đến, trong đây có một đoạn nói rất hay, lời văn không dài, nói rằng: “Bình đẳng là Phật, chánh trực là thần”, hai câu này nói rất hay. Trong kinh điển Phật thường nói, Phật là tâm bình đẳng, Bồ-tát là tâm lục độ, Duyên giác là tâm nhân duyên, Thanh văn là tâm tứ đế, trong tâm thường giữ pháp như vậy thì mới có thể vượt qua lục đạo luân hồi. Lại nói: “Tuyệt đối không có đạo lý do được hối lộ mà ban phước.” Chúng ta sát sanh cúng bái thần minh, nếu như lại là sát sanh cúng bái Phật Bồ-tát, đích thực là có sự việc này. Năm xưa tôi ở Đài Loan, lúc đó đã xuất gia, sống ở Đại Khê; Đại Khê có chùa Hương Vân, vào lúc đó chúng tôi sống ở trong chùa này, dân chúng vùng quanh đó vào ngày mùng một, mười lăm đều mang đầu lợn, gà, vịt, cá, thịt đến bái Phật, đem đến cúng dường Phật. Bạn nói xem, thành ra thứ gì? Xem Phật Bồ-tát thành thần minh để đối đãi! Dùng những thứ này để cúng bái quỷ thần, cúng bái Phật Bồ-tát, đây là hối lộ. Đối với Phật Bồ-tát, đối với quỷ thần làm việc hối lộ, còn hy vọng Phật Bồ-tát, quỷ thần sẽ ban phước cho họ, làm gì có loại đạo lý này? Do đây có thể biết, những người này không biết chút gì đối với Phật pháp, hoàn toàn là mê tín. Đài Loan có tồn tại loại mê tín này, tôi tin ở trên thế giới, loại mê tín như thế này nhất định không ít.
Truy cứu những nhân tố này, đệ tử học Phật chúng ta, đặc biệt là đệ tử xuất gia có trách nhiệm, nhất định không thể thoái thác. Chúng ta là người xuất gia không tận hết trách nhiệm giáo hóa chúng sanh, đối với đại chúng xã hội không thể đem Phật pháp giảng rõ ràng, giảng tường tận, còn có những người mê tín này, thậm chí chúng ta còn tạo tác tất cả sự dẫn dắt mê lầm cho đại chúng, tội lỗi này thì vô lượng vô biên. Đây có lẽ chính là câu mà người xưa nói: “Trước cửa địa ngục tăng đạo nhiều.” Chúng ta chỉ dẫn sai tất cả chúng sanh đi làm việc mê tín, đây là đặc biệt sai lầm! Thậm chí chúng ta ngày nay nói Phật giáo là tôn giáo thì cũng đã dẫn dắt chúng sanh mê tín rồi. Chúng ta ngày nay rất rõ ràng, rất tường tận, Phật giáo không phải tôn giáo, Phật giáo là giáo dục trí tuệ của Phật-đà, không có liên quan gì với tôn giáo. Ngày nay chúng ta xem Phật giáo là tôn giáo chính là dẫn dắt đại chúng mê tín, tội lỗi đã là vô lượng vô biên rồi.
Cho nên ngay chỗ này, viết đoạn này rất hay, xã hội có rất nhiều người ở trước Phật Bồ-tát, trước quỷ thần mà hứa nguyện, chính mình có mong cầu rồi hứa nguyện, đến khi hoàn nguyện thì sát sanh cúng tế, loại nguyện này là nguyện ác. Ở chỗ này nói rất hay: “Dẫu được thỏa nguyện”, bạn có được cái nguyện cầu, quả nhiên bạn đã có được; bạn muốn thăng quan, quả nhiên đã thăng quan; bạn muốn phát tài, quả nhiên đã phát tài. Nhưng trên thực tế đây không phải là do bạn hứa nguyện mà được Phật Bồ-tát mãn nguyện của bạn, quỷ thần mãn nguyện của bạn, không phải vậy, mà là trong mạng của bạn đã được định trước, Phật Bồ-tát với quỷ thần căn bản không có liên quan gì. Thế nhưng bạn hứa nguyện ác, bạn tạo ra nghiệp ác, quả báo nhất định ở phía sau, nếu không ở đời sau thì ở đời sau nữa. Phía sau là nói cuối đời này của chúng ta, bạn phải gặp ác báo này, nhân duyên quả báo, tơ hào không sai. Trong Cảm Ứng Thiên nói rất rõ ràng, lý tuy là nói không nhiều, chú giải của Vựng Biên đã bổ sung vào, cho nên nói là có lý luận viên mãn, còn về mặt sự thì nói được rất nhiều. Sự này chính là chứng cứ chân thật, loại chứng cứ của trồng nhân thiện được quả thiện, chứng cứ của tạo nhân ác chịu ác báo thì quá nhiều, quá nhiều! Chúng ta đọc bộ sách này, xem qua nghiệp nhân quả báo ngày trước, sau đó quay đầu lại, tỉ mỉ quán sát xã hội hiện tiền chúng ta, xem tạo tác của người hiện nay, xem thử quả báo của người hiện nay so với ghi chép trong sách càng rõ ràng hơn. Chúng ta làm sao có thể không tin, làm sao có thể không nỗ lực mà học tập?