/ 195
1

THÁI THƯỢNG CẢM ỨNG THIÊN

Tập 86

Chủ giảng: Lão pháp sư Tịnh Không

Địa điểm: Tịnh tông Học hội Singapore

Thời gian: 21/08/1999

Việt dịch: Ban biên dịch Pháp Âm Tuyên Lưu


Chư vị đồng học, chào mọi người! Mời xem Cảm Ứng Thiên đoạn thứ 37: “Cẩu hoặc phi nghĩa nhi động, bội lý nhi hành.” Từ câu này đến câu 44, “cương cường bất nhân, ngận lệ tự dụng” là nói về đại ác.

Toàn văn Cảm Ứng Thiên chẳng qua là khuyến thiện ngăn ác, văn tự khuyến thiện ít, còn văn tự ngăn ác thì nhiều, dụng ý trong đây, chúng ta có thể thể hội được. Đúng như điều mà Phật nói trong kinh Địa Tạng: “Chúng sanh cõi Diêm-phù-đề khởi tâm động niệm không gì chẳng phải tội”, trong Bách Pháp Minh Môn Luận hiển thị cho chúng ta thấy thiện pháp chỉ có 11 cái, ác pháp có đến 26 cái. Do đây có thể biết, điều mà Tuân tử nói về “tánh ác” không phải không có đạo lý. Tánh này là tập tánh, không phải bổn tánh; bổn tánh thì thiện ác đều không nói đến. Cho nên, tánh mà Khổng phu tử nói cùng với tánh mà Mạnh tử và Tuân tử nói không như nhau. Khổng tử nói về bổn tánh, cho nên nói “tánh gần nhau”, bổn tánh của tất cả chúng sanh đều rất gần nhau. Nhưng ở trong Phật pháp nói bổn tánh là một, không phải hai, ý nghĩa đó sâu hơn. “Tập xa nhau”, tánh mà Mạnh tử và Tuân tử nói là tập tánh, tập tánh này dần dần đã rời xa bổn tánh, “xa nhau” này tức là đã rời xa bổn tánh, trong Phật pháp gọi là mê mất bổn tánh.

Tập tánh đã mê mất bổn tánh, một khi mê liền không biết quay đầu, mê không biết đường về, không biết quay đầu; không quay đầu thì càng mê càng sâu. Thập pháp giới, từ pháp giới Phật đến pháp giới Bồ-tát, Duyên giác, Thanh văn, đến lục đạo, thẳng đến tam đồ, càng mê càng sâu, thật sự là đời sau không bằng đời trước. Đây là hiện tượng thực tế, đời sau không bằng đời trước, cho nên làm khổ nhọc chư Phật Bồ-tát phải ở trong lục đạo, thập pháp giới giáo hóa chúng sanh. Người căn tánh lanh lợi có duyên với Phật Bồ-tát, nghe thấy lời khuyên nhủ thì dễ giác ngộ, chịu quay đầu, đây gọi là được độ. Người duyên phận cạn, không gặp được Phật Bồ-tát vậy thì không còn cách gì. Gặp được Phật Bồ-tát, nghe Phật Bồ-tát chỉ dạy, không thể tin sâu, không thể phụng hành, tuy vẫn tạo nghiệp đọa lạc như cũ nhưng mà nhìn chung trong a-lại-da đã gieo thiện căn, chỉ là thiện căn yếu kém, phiền não tập khí lớn mạnh, thiện căn không thắng nổi tập khí phiền não, vẫn là phải luân hồi trường kiếp. Đời này chúng ta gặp được Phật pháp, rất may mắn có thể tín thọ phụng hành, phải biết được đó là thiện căn mà vô lượng kiếp đến nay, đời đời kiếp kiếp nghe pháp tích lũy, đời này khởi tác dụng; khởi tác dụng thì được độ.

Chư Phật Bồ-tát từ bi, gọi là “ở trong cửa Phật không bỏ một ai”. Hôm qua, hội trưởng Lý kể với tôi là hai ngày trước có một lão cư sĩ, vị lão cư sĩ này hơn 60 tuổi thường xuyên niệm Phật ở trong niệm Phật đường chúng ta. Bà bị bệnh, bệnh cũng rất nặng, bà nói với cư sĩ Lý là bà muốn vãng sanh, xin cư sĩ Lý thay bà lo hậu sự. Cư sĩ Lý nói: “Ngày 26 tôi phải đi Trung Quốc, nếu bà muốn vãng sanh, nhất định phải trước ngày này, tôi mới có thể thay bà lo hậu sự được. Nếu như bà vãng sanh sau thời gian này thì tôi không thể giúp bà được”. Bà nói: “Được.” Bà đã đi vào ngày hôm qua, hôm qua là ngày 20, bà nói 5 giờ chiều bà vãng sanh, là nói với hội trưởng mấy ngày trước. Đúng 5 giờ chiều ngày hôm qua, một giây một phút cũng không sai, bà đã đi rồi. Cư sĩ Lý nhận lời lo hậu sự cho bà, ông nói sau đó lo hậu sự cho bà, ngày 25 mới làm viên mãn, ngày 26 đi Trung Quốc.

Sự việc này không chỉ một lần, trước đây cũng đã gặp nhiều lần. Không những biết trước giờ đi, còn có thể đi trước, cũng có thể kéo dài thêm, ở trong Phật pháp gọi là “sanh tử tự tại”. Bà có thể đi trước, có thể đi sau, muốn đi ngày nào thì đi ngày đó, đây chính là sanh tử tự tại. Một bà cụ niệm Phật ở niệm Phật đường, qúy vị phải biết, đây gọi là chúng sanh căn tánh chín muồi, bà thật sự thành tựu, bà đã đi đến thế giới Tây Phương Cực Lạc làm Phật. Cho nên tôi thường nói, đạo tràng thù thắng, niệm Phật đường thù thắng, thù thắng không ở người nhiều, mà là thật sự vãng sanh được bao nhiêu người, cái này gọi là thù thắng. Chúng ta thấy trong Tây Phương Xác Chỉ, nhóm cộng tu đó của Bồ-tát Giác Minh Diệu Hạnh chỉ có 12 người, 12 người này đều vãng sanh, bạn nói việc này thù thắng biết bao! Thù thắng phải nhìn từ chỗ này. Người nhiều là náo nhiệt, vậy thì có gì thù thắng?

/ 195