/ 195
1

THÁI THƯỢNG CẢM ỨNG THIÊN

Tập 63

Chủ giảng: Lão pháp sư Tịnh Không

Địa điểm: Tịnh tông Học hội Singapore

Thời gian: 27/07/1999

Việt dịch: Ban biên dịch Pháp Âm Tuyên Lưu


Chư vị đồng học, chào mọi người! Tối hôm qua, chúng ta đã làm một cuộc diễn giảng tại thiền tự Tịnh Đức, bàn về “ngũ phúc, lục cực” mà truyền thống cổ xưa của Trung Quốc nói đến; ngũ phúc là nhân thiện, quả thiện; lục cực là nhân ác, quả ác. Những việc này không những ở trong lịch sử chúng ta thấy rất nhiều mà ngay trong xã hội hiện thực, nếu như hơi lưu ý một chút thì sẽ thấy báo ứng thiện ác đều ở ngay trước mắt. Nếu chúng ta mong cầu hướng lành tránh họa thì những báo ứng này không những là hình mẫu tốt nhất cho chúng ta học tập, mà nó cũng đủ để cảnh giác hành vi tạo tác, khởi tâm động niệm của chúng ta.

Trong đoạn này của Cảm Ứng Thiên có kể một câu chuyện cho chúng ta. Vào thời nhà Tùy có một vị xuất gia tuổi tác đã ngoài 100 tuổi, rất khỏe mạnh, ông thông đạt giáo nghĩa Pháp Hoa, thường nói với người khác quả báo mà ông có được rất thù thắng, khiến người rất ngưỡng mộ. Nói quả thì nhất định có nhân, nhân tạo thành như thế nào vậy? Ông phụng hành lời dạy của Phật, y giáo phụng hành. Bồ-tát Phổ Hiền dạy người: “Lễ kính chư Phật, xưng tán Như Lai, quảng tu cúng dường, sám trừ nghiệp chướng”, bốn câu này có thể nói là đã bao gồm hết sự tu học của Bồ-tát. Vị xuất gia này nói ông đã làm được, ông nói ông cả đời ông tôn kính đối với người già giống như đối với cha mẹ của mình. Cách nói này người trước đây có thể hội rất sâu, còn ngày nay thì khó rồi. Khó ở chỗ nào? Ngày nay con cái bất hiếu cha mẹ, bất kính cha mẹ, bạn bảo họ đối với tất cả người già giống như đối với cha mẹ, họ nghe xong rất bình thản. Đây là phong khí xã hội, giáo dục xã hội, vào thời đại này dạy người có thể hồi tâm chuyển ý thật sự là khó hơn so với thời xưa gấp nhiều lần. “Tôn kính đối với tất cả chúng sanh giống như tôn kính Phật Bồ-tát.” Cách nói này, ngày nay chúng ta nghe đến cũng khá là lạnh nhạt rồi. Tại sao vậy? Vì người hiện nay bất kính Phật Bồ-tát, bất hiếu cha mẹ, bất kính Phật Bồ-tát, cho nên mới dẫn đến tai nạn to lớn. Loại tai nạn lớn này, Lão cư sĩ Lý Bỉnh Nam một ngày trước khi vãng sanh nói với một số học trò, thầy nói tai nạn này Phật Bồ-tát, thần tiên cũng không cứu nổi. Thầy nói lời này xong thì ngày hôm sau thầy liền vãng sanh.

Chúng ta nghĩ thử lời này nói rất có đạo lý, ngày nay ở trong xã hội này không có tấm gương tốt về hiếu thuận cha mẹ, không có tấm gương tốt về tôn kính Phật Bồ-tát. Một người thật sự hiếu thuận cha mẹ, tôn kính Phật Bồ-tát thì không những không dám làm xằng làm bậy, mà ngay cả khởi một niệm ác cũng cảm thấy có lỗi với cha mẹ, trái ngược với lời dạy của Phật Bồ-tát. Hiện nay ở trong xã hội này đến đâu để tìm? Người thế gian đều là thấy lợi quên nghĩa, chung sống giữa người với người là quan hệ lợi hại, đạo nghĩa không còn nữa, họ làm sao không gặp nạn cho được? Cho nên tuổi tác cao, từng trải cũng nhiều, đối với nguyên nhân của tai nạn sẽ tương đối dễ dàng hiểu rõ, có sự thể hội rất sâu, thế nhưng chúng ta khuyên bảo người khác, người ta không thể tin. Bản thân chúng ta có thể tin hay không? Nếu bản thân quả nhiên có thể tin thì nhất định quay đầu ngay. Ở nơi nào có tai nạn thì chúng ta đến nơi đó cùng nhau gánh vác với người bị nạn, nhất định không trốn tránh, tuyệt đối không có loại ý nghĩ này. Có ý nghĩ trốn tránh tai nạn là ý niệm tự tư tự lợi của bạn chưa buông xuống.

Chúng ta tìm một nơi an toàn để làm gì? Để cất giữ pháp bảo, hy vọng không bị hủy diệt ở trong tai nạn này. Chúng ta xem thấy Thạch kinh ở Phòng Sơn gần Bắc Kinh, đó chính là đại biểu tốt nhất mà người xưa đã làm, đem toàn bộ Đại tạng kinh khắc vào trong đá, cất giữ ở trong núi sâu. Bộ Đại tạng kinh này vô cùng hoàn chỉnh, tất cả kinh điển ở trong Đại tạng kinh hiện nay của chúng ta thì trong đó toàn bộ đều có, còn có một số kinh mà trong Đại tạng kinh hiện nay của chúng ta không có, kinh điển bị thất truyền thì trong đó vẫn còn có một số, thật quá hiếm có! Mấy trăm người làm việc, đã làm việc 1.000 năm, đem việc lớn này làm được viên mãn. Tại sao họ lại làm như vậy? Lưu truyền cho người đời sau, chỉ sợ Phật pháp bị hủy diệt ở trong tai nạn. Trong lịch sử Trung Quốc, mọi người đều biết “Tam vũ diệt pháp”, cho nên mọi việc làm không có gì không phải vì chúng sanh, vì Phật pháp. Kinh luận Phật pháp, tổ sư đại đức thường nói là “con mắt của trời người”, là trí tuệ chân thật, do đó phải bảo tồn.

/ 195