/ 195
1

THÁI THƯỢNG CẢM ỨNG THIÊN

Tập 44

Chủ giảng: Lão pháp sư Tịnh Không

Địa điểm: Tịnh tông Học hội Singapore

Thời gian: 01/07/1999

Việt dịch: Ban biên dịch Pháp Âm Tuyên Lưu


Chư vị đồng học, chào mọi người! Sáng hôm qua, chúng ta đã đem hàm nghĩa của chữ “hiếu” này làm một báo cáo đơn giản, hàm nghĩa của chữ này sâu rộng vô hạn. Đây là pháp môn đại tổng trì của tất cả chúng sanh trong hư không pháp giới; cũng chính là nói ngang trọn khắp mười phương, dọc cùng khắp ba đời đều bao gồm trong phù hiệu này. Phật pháp được bắt đầu xây dựng từ chỗ này, cho nên Phật pháp lấy hiếu làm bắt đầu, và cũng là lấy hiếu làm kết thúc. Chư Phật Bồ-tát dạy người chẳng qua là tận hiếu, hành hiếu mà thôi. Cho nên trong “Tịnh nghiệp tam phước”, điều đầu tiên dạy chúng ta là “hiếu dưỡng cha mẹ”. Đây là dạy chúng ta, chúng ta muốn hành hiếu, tận hiếu thì phải thực hiện từ đâu? Thực hiện từ hiếu dưỡng cha mẹ, sau đó mở rộng đến hiếu dưỡng tất cả chúng sanh. Trong kinh Bồ-tát Giới, Thế Tôn nói với chúng ta rất rõ ràng: “Tất cả người nam là cha ta, tất cả người nữ là mẹ ta”, đây là đem hiếu dưỡng cha mẹ mở rộng ra, mở rộng đến hư không pháp giới, vậy mới có thể tận hiếu. Thế nên, ai có thể tận hiếu một cách rất viên mãn vậy? Quả địa Như Lai mới chân thật làm được viên mãn, Đẳng giác Bồ-tát vẫn chưa đạt đến cứu cánh viên mãn. Do đây có thể biết, học Phật chính là học chữ “hiếu”, chính là học chữ “trung”; Phật pháp không có gì khác, chỉ là “trung hiếu” mà thôi.

Ân đức của cha mẹ đối với chúng ta quá lớn, mạng sống này của chúng ta có được từ nơi cha mẹ, cho nên hiếu dưỡng cha mẹ là thiên kinh địa nghĩa, đây mới được xem là làm người, từ trên nền tảng này mà tu học mới có thể thành Bồ-tát, thành Phật. Chúng ta hiếu dưỡng cha mẹ là dùng tâm hiếu để dưỡng cha mẹ, nhà Nho nói rất hay: “Dưỡng thân mạng cha mẹ”, phải chăm lo đời sống vật chất cho cha mẹ. Còn phải phải biết “dưỡng tâm cha mẹ”, phải làm cho cha mẹ không có lo âu, không có phiền não, tâm tình vui vẻ, vậy thì phải thuận; nếu như không thuận thì cha mẹ sẽ sanh phiền não, sẽ có lo âu. Cho nên, chữ này thực tiễn thật không dễ dàng, nếu như không có tâm chân thành, chúng ta thường nói “tâm chí thiện”, “tâm thuần hiếu”, “tâm thuần kính”, thì chữ này sẽ rất khó thực hiện; nói tóm lại là phải dùng chân tâm. Còn phải biết “dưỡng chí cha mẹ”, chí của cha mẹ là gì? Là sự kỳ vọng đối với bạn. Chí của cha mẹ, nhỏ là hy vọng bạn thăng quan phát tài, người có tầm nhìn tương đối xa, người Trung Quốc gọi là “mong con trai thành rồng, mong con gái thành phượng”. Lời này nếu dùng cách nói hiện nay để nói là hy vọng bạn có thể vượt bậc xuất chúng, làm rạng rỡ tổ tông, khiến tổ tông, gia tộc đều lấy bạn làm vinh dự, vào thời xưa đây là sự kỳ vọng của bậc làm cha mẹ thông thường đối với con cái. Nếu như cha mẹ giác ngộ thì họ kỳ vọng bạn, hy vọng bạn làm Bồ-tát, làm Phật, đạt đến cứu cánh viên mãn thật sự.

Chúng ta có thể khiến cha mẹ không thất vọng hay không? Làm Bồ-tát, làm Phật, bất luận thân phận là gì, bất luận ngành nghề như thế nào đều có thể làm được. Nói làm Phật không nhất định là chỉ cho 32 tướng tốt, 80 vẻ đẹp, đó là tướng Phật. Tướng mà cư sĩ Duy-ma hiện là tướng Phật tại gia; tướng mà hòa thượng Phong Can, Hàn Sơn, Thập Đắc hiện là hình tướng của người rất bình thường, chúng ta ngày nay gọi là làm công quả trong đạo tràng, thị hiện hình tướng người làm công quả. Tỉ mỉ quan sát họ, đích thực là hạnh Bồ-tát, đích thực là tướng Phật, ba mươi hai ứng thân của Quán Thế Âm Bồ-tát, 32 loại tướng Phật, 32 loại hạnh Bồ-tát. Cho nên bất kỳ thân phận gì, bất kỳ ngành nghề nào đều có thể làm Bồ-tát, đều có thể làm Phật.

Làm Bồ-tát, làm Phật có gì khác với phàm phu vậy? Tôi nghĩ đồng tu chúng ta đều hiểu rất rõ, đều rất sáng tỏ, mỗi ngày chúng ta đang đọc tụng kinh điển Đại thừa, mỗi ngày đang nghiên cứu thảo luận nên có ấn tượng tương đối sâu sắc. Phật Bồ-tát không có vọng tưởng, phân biệt, chấp trước, Phật Bồ-tát chỉ có một tâm chân thành, tâm thuần thiện; thuần là tâm yêu thương người, yêu thương tất cả chúng sanh; thuần là tâm phục vụ cho tất cả chúng sanh, không có một niệm vì bản thân; niệm niệm nghĩ đến sự an định của xã hội, thế giới hòa bình, tất cả chúng sanh hạnh phúc chân thật; khởi tâm động niệm, lời nói việc làm đều tương ưng viên mãn với “ngũ giới thập thiện” mà Phật pháp đã nói. Cho nên thập thiện nghiệp đạo, chúng ta nhất định không được xem thường lướt qua, viên mãn của thập thiện nghiệp đạo là đại hiếu, hiếu đạo viên mãn, Phật đạo viên mãn.

/ 195