/ 195
1

THÁI THƯỢNG CẢM ỨNG THIÊN

Tập 22

Chủ giảng: Lão pháp sư Tịnh Không

Địa điểm: Tịnh tông Học hội Singapore

Thời gian: 09/06/1999

Việt dịch: Ban biên dịch Pháp Âm Tuyên Lưu


Chư vị đồng học, chào mọi người. Xin mời xem câu thứ mười hai trong Cảm Ứng Thiên:

Nguyệt hối chi nhật, Táo thần diệc nhiên.

月晦之日。灶神亦然。

Đến ngày cuối tháng, Táo thần cũng vậy.

Tám chữ này là một đoạn. Bài văn này vừa mở đầu liền nói rõ cho chúng ta nguyên lý của nghiệp nhân quả báo, tiếp theo là nói cho chúng ta những chân tướng sự thật này, trồng nhân thiện nhất định được quả thiện, tạo nhân ác chắc chắn không tránh khỏi ác báo, tiếp theo nữa chính là giám sát của thiên địa quỷ thần. Người xưa đa phần đều có thể tin những sự việc này, nhưng người hiện nay cho rằng đây là mê tín, hết thảy đều lơ là đi sự việc này, cho nên mới cảm ứng đến tai họa to lớn. Rất nhiều người cho rằng có rất nhiều sự việc là tai họa tự nhiên, không phải do con người tạo. Cách nghĩ, cách nói này chắc chắn là sai lầm, họ không biết được hết thảy chúng sanh trong hư không pháp giới với bản thân chúng ta là cùng một thể sanh mạng, cho nên chúng ta khởi tâm động niệm đều gắn bó mật thiết, đều liên quan đến hết thảy chúng sanh trong hư không pháp giới. Đạo lý này ở trong kinh luận Phật nói rất nhiều, nói rất tỉ mỉ. Nếu như chúng ta không thể thâm nhập kinh tạng thì đối với những lý cùng sự này rất khó thể hội được, vẫn là tùy thuận theo tập khí phiền não của chính mình, tự nhiên sẽ tạo ác nghiệp rất nặng. Tạo những ác nghiệp này mà chính mình không biết, nếu như chính mình biết mình đang tạo nghiệp thì người này khai ngộ, nhà Phật nói là đã giác ngộ.

Giác ngộ thì có thể quay đầu, giác ngộ thì có thể được cứu, quay đầu là bờ, liền có thể vượt qua tất cả tai nạn, liền có thể thoát khỏi lục đạo, thập pháp giới, họ đi làm Phật, làm Bồ-tát. Thế nhưng loại người có căn tánh này, ở thế gian chân thật là lông phụng sừng lân, trong ức vạn người khó có được một người. Phật nói ở trong kinh, người này là trong đời quá khứ, vô lượng kiếp đến nay thiện căn phước đức nhân duyên của họ đã chín muồi nên mới có hiện tượng này. Đại đa số người là bất giác, Phật Bồ-tát đối với những người này chưa bao giờ từ bỏ, từ bi đến cực điểm, vẫn thị hiện trong cõi chúng sanh, trong lục đạo như cũ, dùng đủ loại phương tiện để khởi phát tánh giác của chúng sanh. Nhất thời trong một đời chưa làm được thì có thể dùng nhiều đời nhiều kiếp, chúng ta ngày nay ở ngay trong đời này có thể tỉnh ngộ, lẽ nào chẳng phải do Phật Bồ-tát nhiều đời nhiều kiếp khải thị, nên chúng ta mới bỗng nhiên hiểu được, đây đúng là nói rõ: “Trong cửa nhà Phật, không bỏ một ai.” Nhưng mà trước khi chúng ta chưa lĩnh ngộ, chưa có quay đầu thì biển khổ mênh mông, nghiệp báo không thể nghĩ bàn, có ai biết được?

Trước mắt chúng ta cũng nhìn thấy có tai nạn rất lớn. Những tai nạn này từ đâu mà đến vậy? Từ nghiệp lực tạo thành, nghiệp lực của ai? Người thật sự khế nhập Phật pháp biết được đây là nghiệp lực của chính mình. Tại vì sao chúng sanh không thể hướng thiện? Chúng ta hãy thu nhỏ phạm vi lại. Tại vì sao bản thân các đồng tu chúng ta không thể hết lòng tu hành, không thể tu hành như lý như pháp? Vì bản thân mình làm chưa tốt, mình không phải là một tấm gương tốt, mình phải gánh vác trách nhiệm, không thể đùn đẩy cho người khác; chính mình nhất định phải làm ra một tấm gương thật tốt, chính là tự độ độ tha. Đích thực làm ra tấm gương rất tốt mà những chúng sanh này vẫn chưa thể cảm ngộ, đó là vì nghiệp chướng của họ sâu nặng, chúng ta vẫn tiếp tục nỗ lực giúp đỡ họ. Giống như trong kinh nói là dùng đủ thứ phương tiện, giúp đỡ họ trong thời gian dài, cuối cùng sẽ có một ngày họ hiểu ra, họ quay đầu. Công đức giáo hóa của chúng ta là có kết quả, nhất định không phải uổng phí.

Cảm Ứng Thiên ở chỗ này nói về những quỷ thần giám sát nhân gian, đã nói ba đoạn: đoạn thứ nhất nói về thiên thần; đoạn thứ hai là nói về thần Tam Thi, thần Tam Thi là thức thần, thần thức mà trong nhà Phật chúng ta nói; hôm nay chúng ta thấy câu này nói về Táo thần. Táo thần giám sát gia đình của người ta, giám sát một gia đình, phần trước nói thiên thần, thần Tam Thi, đó là giám sát cá nhân chúng ta, còn đây là giám sát gia đình, nhà của bạn hành thiện, hành ác, Táo thần đều biết rõ. Trong dân gian Trung Quốc trước đây, mỗi nhà đều có thờ cúng Táo thần, người tuổi tác cao một chút ký ức chắc sẽ rất sâu sắc, thông thường trong nhà bếp các gia đình Trung Quốc trước đây đều có bếp lửa, không phải hiện đại hóa dùng đồ điện như hiện nay. Khi xây bếp lò đều dành cho Táo thần một vị trí, đặt một cái khám nhỏ để thờ Táo thần, bên cạnh khám Táo thần còn có đôi câu đối. Tôi còn nhớ câu đối trước là “lên trời làm việc tốt”, câu đối sau là “xuống đất giữ bình an”. Theo tập tục là vào 24 tháng Chạp, Táo thần sẽ lên trời báo cáo việc thiện ác mà gia đình bạn đã tạo trong một năm. Người hiện nay nói đây là mê tín, trong nhà không cúng Táo thần, không cúng Táo thần vậy Táo thần còn quản nhà bạn hay không? Vẫn quản như xưa, tuyệt đối không phải nói bạn không cúng thì Táo thần sẽ không quản, vẫn quản như xưa. Cho nên từ sự giám sát của trời đất quỷ thần, chúng ta hiểu rõ chân tướng sự thật này, cát hung họa phước đều có điềm báo trước, có cảnh báo trước, báo trước để cảnh cáo bạn. Những cảnh báo trước này ở trong hoàn cảnh hiện nay của chúng ta quá nhiều, quá nhiều rồi! Chỉ cần bạn bình lặng quan sát thật kỹ thì hầu như những gì sáu căn chúng ta tiếp xúc không có gì không phải là cảnh báo trước, những cảnh báo trước này rất không tốt, rất bất lợi, cho nên chính chúng ta nhất định phải làm một chuyển đổi lớn.

/ 195