/ 195
1

THÁI THƯỢNG CẢM ỨNG THIÊN

Tập 168

Chủ giảng: Lão pháp sư Tịnh Không

Địa điểm: Tịnh tông Học hội Singapore

Thời gian: Năm 2000

Việt dịch: Ban biên dịch Pháp Âm Tuyên Lưu


Tối hôm qua chúng ta đã lại qua một năm nữa, hội trường của lần hội họp này thì quý vị cũng đều đã thấy, thật là khó được, hội trưởng Lý đã sắp xếp thịnh tình, chúng tôi vô cùng cảm kích. Tôi hiểu rõ ông là dụng tâm Bồ-tát, cố hết sức nắm lấy cơ duyên để cho chúng ta học tập đa nguyên văn hóa trong thời điểm bắt đầu của thế kỷ mới. Hôm qua là tiết mục Nguyên Tiêu đoàn viên đầu tiên của chúng ta, vào thời xưa ở Trung Quốc, tết Nguyên Tiêu là chúng ta trong một năm vì người nhà, hoặc vì dòng tộc mà cầu phước, hy vọng trong một năm này mỗi người đều trải qua được trọn vẹn.

Thế kỷ này, đời sống tư tưởng của mọi người đều tiếp nhận sự phát triển của khoa học kỹ thuật, nên đã có sự thay đổi rất lớn. Hay nói cách khác, trải qua một thế kỷ thì phương thức đời sống đã có một sự chuyển biến rất lớn. Do vậy mà Phật-đà đã dạy chúng ta tự hành hóa tha thì phải khế cơ khế lý, lý thì vĩnh hằng bất biến, còn cơ thì cần phải thuận theo thời đại, người hiện nay nói là theo trào lưu thời đại, nếu đi ngược lại với trào lưu thời đại thì nhất định sẽ hành không thông. Nói cách khác, dùng Phật pháp mà nói thì phương pháp này là tổ tổ tương truyền, trong quá khứ có thể thích ứng, nhưng những năm cuối của thiên niên kỷ này thì không còn thích hợp để sử dụng, cho nên cần phải có sự cải tiến rất lớn. Đúng là sau khi Phật giáo truyền đến Trung Quốc thì triều Đường đã làm một sự cải cách rất lớn, chính là hai vị đại sư Bách Trượng và Mã Tổ đã sáng lập ra chế độ tòng lâm, xây dựng một số quy tắc thích hợp với hoàn cảnh tu học của người Trung Quốc, nên Phật pháp ở Trung Quốc có thể phát dương quang đại. Từ thời đại sư Bách Trượng đến nay có lẽ cũng gần 1.500 năm, ngày nay lại cần phải có một sự cải cách to lớn nữa để thích hợp với hình thái xã hội trong thế kỷ 21 này, đây là việc cần thiết.

Phật pháp có thể chuyển biến hư không pháp giới chính là bởi vì Phật pháp không có pháp nhất định, nó có nguyên lý nguyên tắc bất biến, nhưng trên phương thức thì không có pháp nhất định nào. Phật pháp không phải là bảo thủ không chịu thay đổi, mà là tùy thời tùy thế, đúng như trong kinh Phật nói: “Hằng thuận chúng sanh tùy hỷ công đức”, là điều mà Phổ Hiền Bồ-tát dạy chúng ta. Trong kinh Lăng-nghiêm, Phật đã dạy chúng ta: “Thuận theo tâm của chúng sanh mà ứng hiện theo khả năng hiểu biết”, những điều này đều là giáo huấn chân thật, trí tuệ chân thật. Đương nhiên việc cách tân không phải là chuyện dễ dàng, chân thật cần phải có đại trí tuệ, đại đức hạnh, trong Phật pháp nói nhất định phải là người tu hành khai ngộ chứng quả thì mới có thể làm được, phàm phu thì nhất định không thể làm được, phàm phu không có trí tuệ này, không có đức năng này. Nhưng chúng ta ngày nay sống trong thời đại này, đúng là một giai đoạn giao thoa giữa thời đại cũ và mới, do đây có thể biết, trách nhiệm sứ mệnh của đồng tu xuất gia chúng ta càng trọng đại, không phải là thời đại thông thường. Từ thiên niên kỷ này trở về sau, kỳ thực thì Phật đã có sự khai thị trong kinh Pháp Hoa, trước đây chúng tôi đã từng giảng qua “Đại ý kinh Pháp Hoa”, hình như có băng ghi âm, lúc đó chưa có ghi hình, khi nào cần thiết thì tương lai chúng tôi sẽ tìm cơ hội giảng một lần nữa.

Phật nói, thời kỳ mạt pháp phải hoằng dương Đại thừa. Đại thừa thích hợp với căn cơ của thời kỳ mạt pháp. Vì sao vậy? Vì Đại thừa rất rộng mở, ngày nay gọi là tự do dân chủ mở cửa, đây là pháp Đại thừa; pháp Tiểu thừa thì bảo thủ. Nguyên tắc mà Phật dạy chúng ta, mọi người đều biết rất rõ về tứ hoằng thệ nguyện, “chúng sanh vô biên thệ nguyện độ”. Do đó, chúng ta phải đem bổn ý Phật độ chúng sanh mở rộng đến hết thảy chúng sanh trong hư không pháp giới, thường phải có tâm lượng độ chúng sanh, phải có trí tuệ độ chúng sanh, phải có năng lực độ chúng sanh. “Trong cửa nhà Phật, không bỏ một ai”, chúng ta phải giữ tâm này, phải có tâm độ lượng lớn này, không phân quốc gia, chúng ta nhìn thấy trong kinh Hoa Nghiêm là không phân tộc loại, không phân tôn giáo, nhất loạt bình đẳng được độ, đây chính là đa nguyên văn hóa mà người thời nay nói, chúng ta phải thể hội đến được. Chúng tôi hai năm nay ở Singapore, qua lại với những dân tộc khác nhau, tôn giáo khác nhau, đây là khởi đầu, chỉ có hai năm mà thành quả tốt như vậy, chín tôn giáo lớn ở Singapore giống như người một nhà, mọi người quý vị đều có thể nhìn thấy. Hôm qua trưởng lão của Ấn Độ giáo đã đặc biệt lên chúc phúc chúng ta, chúng tôi rất cảm động, vốn dĩ đại biểu của chín tôn giáo lớn là đạo trưởng Lý lên chúc phúc, đạo trưởng Lý chúc phúc là đại biểu cho chín tôn giáo lớn, nhưng trưởng lão của Ấn Độ giáo đã đặc biệt chúc phúc chúng ta. Quý vị nhìn thấy chúng tôi ở cùng nhau thân thiết như vậy, phổ độ chúng sanh thì cần phải dựa vào người lãnh đạo của các tôn giáo, dựa vào thầy truyền giáo của các tôn giáo, chúng ta xây dựng nhận thức chung, mục tiêu của chúng ta là xã hội an định, thế giới hòa bình, nhân dân hạnh phúc.

/ 195