/ 195
1

THÁI THƯỢNG CẢM ỨNG THIÊN

Tập 105

Chủ giảng: Lão pháp sư Tịnh Không

Địa điểm: Tịnh tông Học hội Singapore

Thời gian: 06/10/1999

Việt dịch: Ban biên dịch Pháp Âm Tuyên Lưu


Chư vị đồng học, chào mọi người! Mời xem đoạn thứ 44 của Cảm Ứng Thiên:

Cương cường bất nhân, ngận lệ tự dụng.

剛強不仁。狠戾自用。

Cương cường không nhân từ, bạo ngược cho mình đúng.

Trong chú giải nói với chúng ta: “Cương nghị mà Khổng tử chọn lấy là chú trọng nơi lý. Cương cường mà Thái Thượng răn nhắc là dẫn khởi nơi tính khí.” Đây là chúng ta trước tiên phải phân biệt rõ ràng, nhất định không thể hiểu sai ý này. Cũng như con người bị bệnh, bộ phận trên thân thể bị tê dại thì gọi là bất nhân; khi tê dại thì không còn biết đau đớn, cũng giống như người bị gây mê vậy, đây là cách giải thích đơn giản cho thế nào gọi là “cương cường bất nhân.” Phàm là loại người cương cường mà bất nhân, cũng chính là nói hoàn toàn là dùng tình cảm để làm việc, dùng tình cảm làm việc, không nói đạo lý, tùy thuận vui, giận của chính mình mà đối nhân xử thế, nếu như không hợp với mình thì không những bài trừ mà còn luôn luôn nghĩ kế hãm hại. Trong đây viết rất hay, nói rằng: “Người tính khí hay cương cường, mỗi khi đối nhân xử thế, không còn biết đến tình người, thuần là cái máy giết hại.” Chúng ta bình lặng mà suy nghĩ, chúng ta có phạm phải lỗi lầm này hay không? Không phải là không muốn hại người, mà là không có cơ hội hại người, không có quyền hành để hại người. Nếu như chính mình đương quyền, chính mình có cơ hội thì không biết là sẽ hại bao nhiêu người tốt, không biết là chướng ngại bao nhiêu việc tốt. Tại sao chúng ta biết chính mình có? Phiền não tập khí của chính mình chưa đoạn, khởi tâm động niệm đều là tự tư tự lợi, luôn là nghĩ đến tổn người lợi mình. Chỉ cần có ý niệm này tồn tại, Thái Thượng nói là “bội nghịch đại ác”, hết thảy bảy điều này đều đầy đủ. Mặc dù chúng ta không có quyền hành trong tay, không có cơ hội hãm hại người, thế nhưng có cái ý niệm này thì đáng sợ rồi.

Ý niệm thiện ác luôn luôn ngay cả chính mình đều không thể nào phát hiện ra, thế nhưng thiên địa quỷ thần thấy rất rõ ràng, chư Phật Bồ-tát thì càng không cần phải nói. Cho nên, một niệm thiện khởi lên thì thiên thần ủng hộ bạn; một niệm ác khởi lên thì yêu ma quỷ quái vây quanh bạn, làm trợ duyên cho bạn, thành tựu ác hạnh của bạn. Những chân tướng sự thật này quá nhiều quá nhiều, chỉ cần chú ý quán sát, đều thấy ở xung quanh chúng ta. Xã hội hiện đại này, thiện tri thức ít, ác tri thức nhiều, thiện tri thức thành tựu việc tốt của người, ác tri thức giúp người làm ác. Thế nhưng người xưa nói: “Cương cường rồi cũng có ngày gãy đổ”, đây là nói quả báo. Nếu như loại người cương cường bất nhân này bị qua mấy lần thua thiệt lớn, nhận qua đủ thứ giày vò, dáng vẻ kiêu ngạo của họ dần dần hạ xuống, dần dần biết quay đầu, đó là may mắn lớn trong bất hạnh, có thể tránh khỏi đọa tam đồ.

Ngay ở chỗ này nêu ra một thí dụ, Bao Công triều Tống, mọi người đều biết, Bao Công cương cường, thế nhưng ông rõ lý, đây là điều mà Phu tử nói. Ông phán xử các vụ án hình sự, nếu như có người đến cửa quan, đến cầu xin ông tha thứ, ông luôn là trách mắng ngay trước mặt. Thế nhưng nếu có người nói đạo lý với ông, nói rất có đạo lý thì ông cũng hoan hỷ tiếp nhận, ông không phải là người không nói lý. Ông là người không nói đến tình, mà là người đạo lý rõ ràng, cho nên mọi người khâm phục ông, tôn trọng ông, đây là một người cương cường rõ lý, cho nên ông có trí tuệ có thể phá án, đây gọi là “cái dũng của người nhân”.

Thế nhưng ngày nay người rõ lý thì không nhiều, lý mà họ hiểu là tự mình cho là đúng thì đó là lý. Tại vì sao lại rơi vào tình trạng này? Vẫn là một câu nói cũ, lỗi do không đọc sách thánh hiền. Sách thánh hiền thì rất nhiều, sách nhà Nho, ít thì như Ngũ kinh, Thập Tam kinh, còn kinh điển của nhà Phật thì chân thật là mênh mông như biển. Từ nhỏ không học, hiện tại muốn học thì không kịp nữa, cho nên sống ở thế gian, làm thế nào để chính mình có năng lực phân biệt rõ đúng sai, phân biệt rõ tà chánh, chân vọng, thiện ác, lợi hại. Chỉ cần bạn có năng lực phân biệt, đây là trí tuệ chân thật, đây chính là học vấn chân thật. Thế nhưng không đọc kinh, không đọc sử thì trí tuệ của bạn từ đâu mà có? Đại sư Ấn Quang từ bi, lão nhân gia ngài hiểu rõ, hiện tại khuyên người thế gian đọc kinh, đọc sử thì không thể nào được, họ không làm được. Cho nên ngài đưa ra một phương thuốc cứu mạng, cứu vãn thế giới ngày nay, ngài chọn ra ba quyển sách là Liễu Phàm Tứ Huấn, Cảm Ứng Thiên Vựng Biên, An Sĩ Toàn Thư. Ba quyển sách này có thể giúp chúng ta có được năng lực phân biệt tà chánh, đúng sai, lợi hại. Đại sư cả đời cực lực đề xướng, lưu thông số lượng lớn ba loại sách này, mục đích là cứu vãn kiếp nạn toàn thế giới hiện nay của chúng ta, mấy người có thể hiểu được nỗi khổ tâm của đại sư?

/ 195