15Thứ Hai, 05/05/2025, 16:04

Kính thưa Thầy và các Thầy Cô!

Chúng con xin phép chia sẻ một số nội dung chính mà chúng con ghi chép trong bài Thầy Vọng Tây giảng từ 4h50’ đến 6h00’, sáng thứ Bảy, ngày 03/05/2025.

****************************

PHẬT HỌC THƯỜNG THỨC

BÀI 62

CON NGƯỜI LÀ CÓ THỂ DẠY ĐƯỢC TỐT

Nhà Phật có câu: “Phật thị môn trung bất xả nhất nhân”. Trong nhà Phật không xả bỏ một ai. Nhà Phật khẳng định tất cả chúng sanh đều chân thật có thể độ. Chúng ta đủ lòng nhẫn nại thì chúng ta có thể độ được tất cả chúng sanh.

Khi Hòa Thượng giảng “Tịnh Độ Đại Kinh Khoa Chú” Ngài nói, chúng ta không nên trách móc người khác mà nên bao dung, rộng lượng với mọi người, người khác làm sai là do họ không được dạy. Cha mẹ, ông bà, cụ của họ cũng không biết, Cao Tổ của họ có thể biết một chút về chuẩn mực, phép tắc làm người nhưng cũng chưa làm được nên không có ai dạy họ.

Người xưa nói: “Tiên nhân bất giáo vô thù quái tha”. Người trước không dạy thì không thể trách người sau. Trong “Tam Tự Kinh” có câu: “Nhân chi sơ tính bổn thiện, tính tương cận tập tương viễn”. Con người vốn dĩ là thuần tịnh, thuần thiện nhưng vì sao lại trở nên ô nhiễm như vậy? Con người vốn dĩ là rất dễ dạy nhưng vì sao trở nên khó dạy? Đó là do họ không được dạy từ nhỏ.

Một đứa trẻ từ khi mới sinh ra, Cha Mẹ phải dạy chúng cách ăn uống, đi đứng, những việc nên và không nên làm. Chúng ta phải quán sát lại cách dạy con, dạy cháu của chúng ta. Trong gia đình, cha mẹ, ông bà thường dạy con theo những cách khác nhau, như người thế gian nói: “Trống đánh xuôi, kèn thổi ngược”. Ngày nay, mọi người không được tiếp nhận giáo dục chuẩn mực, mỗi người có cách thấy, cách làm khác nhau. Đây là nguyên nhân dẫn đến con cháu, học trò ngày nay rất khó dạy. Hiện nay, khoa học kỹ thuật phát triển, người giỏi công nghệ có thể biết nhiều thông tin nhưng những thứ này chỉ là vọng tưởng. Nhiều con cái, học trò cho rằng Cha mẹ, Thầy cô lạc hậu nên hiện tại, chúng ta làm Cha mẹ, Thầy cô không dễ dàng.

Hòa Thượng nói: “Ngày nay, toàn thế giới động loạn, bất an, mỗi ngày đều có tai nạn do con người làm ra”. Trong xã hội hiện đại có nhiều người phạm tội buôn người, lừa đảo tiền. Trên báo từng đăng, có một người đi chơi với bạn, sau khi ăn cơm thì người này bị bất tỉnh, khi tỉnh dậy thì họ thấy mình mất một quả thận. Con người vốn dĩ thuần tịnh, thuần thiện, vì sao trở nên như vậy? Đây là do từ nhỏ chúng đã được dạy tham cầu, “danh vọng lợi dưỡng”, hưởng thụ “năm dục sáu trần”, “tham, sân, si, mạn”.

Cách đây khoảng 10 năm, tôi nhìn thấy một đứa trẻ đã biết đi nhưng người nhà luôn phải bế lên xe, nếu đứa trẻ nhìn thấy người tài xế chưa mở cửa thì nó sẽ đá rất mạnh vào cửa xe. Một đứa trẻ như vậy thì khi lớn lên nó sẽ không có một chút đồng cảm với người lao động, người làm công. Ý niệm ác, hành động ác đều do nhân ban đầu, không có nhân thì không có quả. Con người vốn dĩ thuần tịnh, thuần thiện tại sao giờ lại trở nên ác, bất nhân, bất nghĩa?

Gần đây, báo chí đưa tin, có hai thanh niên mắng các bác cựu chiến binh trong lễ kỷ niệm 50 năm thống nhất đất nước, Cha mẹ, dòng tộc, trường học của hai thanh niên này đều cảm thấy xấu hổ. Nếu không có các bác cựu chiến binh thì chúng ta không thể có ngày hôm nay. Hai thanh niên này là sinh viên đại học nhưng họ có văn hoá, đạo đức hay không? Sau này, nếu chúng làm bất cứ công việc gì thì cũng đều vì tự tư ích kỷ, không thể vì người khác mà làm. Chúng ta phải xem lại giáo dục gia đình đừng để con cháu khiến dòng họ tủi nhục.

Hòa Thượng nói: “Chúng ta dùng phương pháp gì để dạy người? Chúng ta dùng “Đệ Tử Quy”, để dạy chúng. Đích thực “Đệ Tử Quy” có thể giải quyết được. Chúng ta đã làm thực nghiệm đủ để chứng minh con người có thể dạy được tốt, chỉ cần trong thời gian 3 tháng, hơn 40 gia tộc lớn nhỏ đã cùng nhau học tập chuẩn mực làm người”. Khi chúng ta mới đề xướng học tập chuẩn mực làm người, tôi đã mạnh dạn nói với mọi người: “Nếu mọi người học mười buổi một cách nghiêm túc mà không thay đổi thì tôi sẵn sàng nằm xuống làm đường để mọi người đi qua”.

Một người em của tôi khi làm việc ở Đà Nẵng, sau khi tham dự lớp học ở trường mầm non Minh Tâm khoảng 3, 4 buổi đã hoàn toàn thay đổi. Người em này trước đây là “phá gia chi tử” nhưng bây giờ đã về lạy mẹ, sám hối với ba, không còn uống rượu, gần như ăn chay. Trước đây, khoảng hơn 5 năm, người em này đã tránh mặt tôi, mỗi lần đi nhậu về thì mắng chửi mẹ. Đây là do họ không được dạy, khi được nghe đạo lý, hiểu được mình đã sai thì em tôi đã lạy, rửa chân cho mẹ và anh.