
Kính thưa Thầy và các Thầy Cô!
Chúng con xin phép chia sẻ một số nội dung chính mà chúng con ghi chép trong bài Thầy Vọng Tây giảng từ 4h50’ đến 6h00’ sáng thứ Tư ngày 02/02/2022.
****************************
NỘI DUNG HỌC TẬP ĐỀ TÀI 783
“KHI VỪA CHUYỂN THẾ THÌ KHÔNG BẰNG ĐỜI TRƯỚC”
Hòa Thượng nói: “Khi vừa chuyển thế thì không bằng đời trước”, có nghĩa là đời sau luôn luôn không bằng đời trước. Người tu hành tiến bộ thì mỗi một lần thay đổi sẽ tốt hơn. Nếu chuyển thế đời sau tệ hơn đời trước, càng lúc càng giảm dần thì không có tu hành gì cả.
Hòa Thượng nói: “Mức độ thấp nhất của người tu hành là phải chuyển đổi được nghiệp lực, đó là chuyển được cảnh giới. Nếu không thì chúng ta luôn luôn bị cảnh giới xoay chuyển”. Thay vì tùy theo nghiệp lực đến để trả nợ thì chúng ta chuyển tâm: “Ta đến đây để thực hành chí nguyện của mình”. Chúng ta từ nghiệp lực chuyển thành nguyện lực. Suốt ngày chúng ta cảm thấy mình bị sai sự, bị trả báo, bị phiền hà, bị phiền phức. Tại sao chúng ta không nghĩ ngược lại rằng mình đã làm phiền hà đến rất nhiều người?
Hòa Thượng nói: “Ngay hiện đời ta chuyển được cảnh giới thì chắc chắn đời lai sinh cũng được chuyển đổi”. Từ rất lâu rồi, cách đây khoảng 10 năm, tôi cũng đã từng nhắc bản thân và nhắc mọi người: “Phải cẩn thận! Đời này gặp nhau thì chắp tay chào nhau, nếu không khéo thì đời sau vẫy đuôi chào nhau, vỗ cánh chào nhau”. Sắc xuất này rất cao! Tổ Sư Đại Đức luôn nhắc nhở chúng ta phải cảnh giác. Chúng ta luôn luôn ở trong sự tham cầu, tự tư tự lợi, chìm đắm trong năm dục sáu trần. Đầu mục chính là tham. Tham là nhân của Ngạ Quỷ, tham dẫn đến quả báo ở đường Ngạ Quỷ. Người xưa luôn luôn nhắc nhở chúng ta nguy cơ rơi vào ba đường ác.
Hòa Thượng luôn nhắc nhở chúng ta phải cẩn trọng, Ngài cả một đời nhắc nhở chúng ta phải cẩn trọng đối với việc sanh tử. Đây mới là chân thiện hữu tri thức. Ngày nay, tôi cố học theo, chứ không phải tự biết. Vào đêm Giao Thừa, tôi không nói lời chúc tụng vì đó là lời nói khách sáo, lời nói sáo rỗng. Khi Hòa Thượng còn khỏe, vào những dịp Tết, Ngài khai thị hết sức cặn kẽ. Ngài cũng chúc mừng năm mới. Đó là thuận theo thế tình, là hằng thuận chúng sinh. Người ta thích lời chúc mừng thì Ngài chúc mừng. Đó là vì chúng sanh vọng niệm, Ngài thuận theo vọng niệm của chúng sanh chứ không phải là hư tình giả ý.
Hôm nay là ngày mùng 2 Tết. Người ta bắt đầu cảm thấy một sự tiếc nuối khi mùa xuân sắp đi qua. Khi hết Tết, tuy chưa phải là “sinh ly tử biệt” nhưng “ái biệt ly khổ”, “cầu bất đắc khổ” bắt đầu diễn ra. Sáng sớm hôm nay, một xe đã lên đường. Ta cảm nhận một sự luyến tiếc, một sự phân ly. Ngày mai, ngày mốt, ngày kia nữa, “ái biệt ly khổ” tiếp tục diễn ra một cách hết sức cưỡng cầu, bắt buộc phải diễn ra chứ không diễn ra một cách nhẹ nhàng tự tại. Người thì phải rời quê hương, rời xa Cha Mẹ để quay về nhà mình, người thì phải quay về công sở làm việc. Chúng ta đã thấy cảnh người Mẹ tiễn con đi sau dịp Tết. Người Mẹ chạy ra, tay cầm đôi bánh tét đưa cho con trai để người con quay trở lại trường học. Đó là nỗi khổ của “sinh ly tử biệt”.
Lúc người thân mất, phải tiễn người thân ra đi thì người ta nói là “thà sinh ly ai nỡ tử biệt”. Lúc phải chia tay nhau thì người ta nói là “thà tử biệt ai nỡ sanh ly”. “Sinh ly tử biệt” rồi “tử biệt sinh ly” giày xéo suốt cuộc đời của chúng ta. Con người ta không có sự phản tỉnh. Chính điều này làm cho cảnh giới của chúng ta thấp dần, để rồi đời sau luôn luôn xấu hơn đời trước. Chúng ta phải đề cao cảnh giác ngay trong cuộc sống này để “sinh ly tử biệt” diễn ra một cách bình thường, không bị bức bách, không bị khổ đau.
Hòa Thượng nói: “Niềm vui của thế gian không phải là cứu cánh. Tham luyến niềm vui của thế gian có thể lìa được khổ trên thế gian này hay không? Ở trên Kinh luận, Phật dạy chúng ta rằng nhất định không thể”. Chúng ta biết rõ niềm vui của thế gian là không chắc thật, thế mà chúng ta cứ cố cưỡng cầu, cứ cố bám lấy cho nên khổ. Tất cả đều phải tùy thuận. Chúng ta tập tùy thuận.
Hòa Thượng nói: “Cho dù bạn có sự giác ngộ, có sự nhận biết nhưng không thể giữ được sự giác ngộ, sự nhận biết thường hằng trong nội tâm của mình. Đó chỉ là sự phản tỉnh vào một lúc nào đó. Sự phản tỉnh chỉ lóe lên trong một khoảng thời gian ngắn. Bạn bị chìm trong khổ đau, bị chi phối với bát khổ”. Sanh lão bệnh tử là khổ, yêu thương nhau mà phải xa lìa là khổ, mong cầu mà không được là khổ, ghét nhau mà phải gặp nhau là khổ. Chúng ta phải nhìn ra, phải bình lặng. Đó là chúng ta chuyển được cảnh giới.
Nhiều người trơ trơ không cần biết đến thế sự. Đó là sai rồi! Họ trơ trơ như người gỗ thì sau này cũng sẽ biến thành người gỗ. Chúng ta vẫn nhận biết tất cả, nhưng không chấp mắc ở trong lòng. Tám khổ bức bách, tám khổ đang giày xéo tâm chúng ta, cho nên tâm chúng ta không được thanh tịnh. Chúng ta nhận biết nó, sống với nó, tùy thuận nó, không để cho nó làm cho chúng ta quá đau lòng.
Hòa Thượng nói: “Ngay đời này, cho dù bạn có lý tánh, có nhận biết, không bị mê hoặc nhưng khi bạn vừa chuyển sang đời sau thì đời sau bạn đã không giữ được rồi”. Mỗi lần chúng ta chuyển đổi kiếp sống đều do nghiệp lực mà chúng ta đã tạo từ vô lượng kiếp. Nhân nhiều vô số kể, đến lúc gặp duyên thì nhân sẽ sinh sôi nảy nở.
Hòa Thượng nói: “Có thể đời này bạn làm Quốc vương, bạn làm Vương tử, bạn làm Tổng thống. Tất cả đều là do đời quá khứ bạn tu phước báu lớn. Bạn tỉ mỉ quan sát xem: Nhiều người có phước báu lớn như vậy, có mấy người biết đến Phật, học Phật? Đời trước họ tạo phước báu nhiều nên đời này họ làm Quốc vương. Đời này họ có tiếp tục tạo phước báu không hay họ chỉ tạo nghiệp? Thậm chí, họ chỉ bỏ ra một ít tiền để cúng Phật, chỉ bỏ ra một ít tiền để làm lợi ích tha nhân chứ không toàn tâm toàn lực mà làm”.
Hòa Thượng nói: “Có tiền là phước báu, dùng tiền là trí tuệ”. Chúng ta phải ghi nhớ lời dạy này của Ngài. Chúng ta đã có phước báu rồi, chúng ta có trí tuệ để sử dụng đồng tiền đó hay không? Điều này vô cùng quan trọng vì nếu không có trí tuệ để dùng tiền thì chúng ta sẽ làm sai, làm sai thì tạo nghiệp. Phải thực sự có trí tuệ mới có thể dùng tiền thỏa đáng, biết tái tạo phước báu. Chúng ta có tiền, có địa vị. Đó là phước báu. Chúng ta có biết dùng tiền và dùng địa vị đó để tái tạo phước báu, làm lợi ích tha nhân hay không?
Hòa Thượng nhắc đến những câu chuyên luân hồi để chúng ta cảnh giác: “Vào đời nhà Tống có một vị lão nhân hơn 90 tuổi. Ông cả đời tu hành nhưng không cầu vãng sanh mà chỉ cầu chuyển thế, mong đời sau lại được làm người. Khi lâm chung, ông hướng đến một vị tín đồ họ Tăng và nói: “Anh cúng dường tôi rất nhiều. Tôi sẽ đến làm con của anh”. Sau khi chết, quả nhiên ông đến đầu thai làm con của cư sĩ họ Tăng. Người con ấy về sau trở thành Tể tướng của triều nhà Tống. Vị Tể tướng ấy tên là Tăng Lỗ Công. Chức Tể tướng chỉ thấp dưới nhà Vua. Đây không được xem là một sự thành tựu vì khi vừa trút hơi thở thì đã đi vào vòng luân hồi. Sự việc này thật đáng sợ, cho nên chúng ta nhất định phải giác ngộ! Từ xưa đến nay, rất nhiều vị đại tu hành khi vừa chuyển thế thì liền đi hưởng phước. Khi vừa hưởng phước thì mê hoặc điên đảo. Khi vừa mê hoặc điên đảo thì tiếp nối vòng luân hồi. Thí dụ này rất nhiều. Bạn phải nên hiểu rõ: Liễu thoát sanh tử, vượt ra khỏi Tam Giới, vượt ra khỏi vòng luân hồi rất khó!”.
Một vị tu hành hơn 90 tuổi, chỉ vì có một ý niệm mong cầu chuyển thế mà luân hồi làm con của một ông phú hộ, học hành làm đến chức Tể tướng. Dù chức quyền cao đến mức Tể tướng nhưng rất dễ tạo nghiệp. Gần đây, chúng ta biết đến những vụ án mua bán máy xét nghiệm, những chuyến bay giải cứu đồng bào của chúng ta trong đại dịch Covid 19. Người chăn trâu, cắt cỏ, trồng lúa không tạo nghiệp lớn như những người quyền cao chức trọng. Họ tạo nghiệp lớn đến khủng khiếp! Người ta khi tạo nghiệp thì tạo nghiệp đa đoan, không bao giờ có thể trả hết nghiệp. Phải có địa vị mới tạo ra nghiệp lớn, phải có địa vị mới tạo được phước lớn. Nhà Phật dạy người giác ngộ không tạo phước ở thế gian, không tạo ác nghiệp, không tạo thiện nghiệp mà tạo tịnh nghiệp để thoát khỏi luân hồi.
Trước thời nhà Thanh có người đồ tể giết heo. Họ nhìn thấy trên thân con heo có năm chữ: “Tào Tháo lục thế thân”, thân thứ sáu của Tào Tháo đã làm heo. Đàn kiến trải qua 21 đại A Tăng Kỳ Kiếp vẫn làm kiến. Con số này có vài trăm số 0 ở phía sau.
Hòa Thượng nói: “Đời này là một bậc đại tu hành, nếu không dũng mãnh tinh tấn, không xác quyết cầu vãng sanh thì khi vừa chuyển thế liền mê hoặc, liền đọa lạc. Việc này quá nhiều! Trong bộ “Chánh Sử” ghi chép rất nhiều những câu chuyện luân hồi”.
Ngày xưa tôi dịch một cuốn sách. Cuốn sách có đoạn kể về một người con gái hàng ngày lấy cắp tiền của Cha Mẹ, cất tiền trong ống tre rồi giấu trong nhà bếp. Khi cô chết đi, dọa làm thân dê, được Cha Mẹ nuôi trong nhà. Lúc sắp bị giết, con dê gào thét thảm thiết. Một vị cao tăng đi ngang qua nói cho người Cha biết rằng đó chính là con gái của họ. Người Cha nghe vị cao tăng nói rằng con gái nhét tiền trong ống tre, liền vào bếp đi tìm thì quả nhiên thấy đúng như vậy. Người Cha hoảng hồn, sau đó ông mới tin luân hồi là thật. Những câu chuyện luân hồi, những câu chuyện chuyển sanh nhiều vô số kể. Người ta không tin, suốt ngày cứ tranh đấu danh vọng lợi dưỡng, không để ý nên không biết.
Mẹ ruột và các dì của một chú học trò của tôi cung cấp hải sản cho toàn thành phố. Trước đây họ giàu có nhưng bây giờ tài sản lụi bại hết. Người Mẹ hiện nay đang ở thuê, hiện nay đang tích cực làm việc thiện, tích công bồi đức. Trong đợt dịch Covid 19, hai Mẹ con tích cực hỗ trợ mọi người phòng chống dịch bệnh. Người con út ngày ngày điên khùng, cào cấu vào tường như con cua bò. Người con này đã chết rồi. Đó là nhân quả đang diễn bày ra trước mắt.
Gần đây, có một người Cha trước đây làm nghề đồ tể giết heo. Con cái của ông ấy rất giàu.Ông đã bỏ nghề từ lâu, đã phát tâm tu hành nhưng ông đã tự vẫn đúng chỗ lò giết heo. Lúc đó trên người ông mặc bộ đồ lam, trong túi có một mảnh giấy viết là ông tự tìm đến cái chết.
Hòa Thượng nói: “Trong lịch sử Trung Quốc, ngài Tô Đông Pha là Tổ Sư đời thứ năm của Thiền Tông chuyển thế. Vị Tổ Giới Sư của Thiền Tông đời thứ năm đã chuyển thế thành ngài Tô Đông Pha. Ngài là một nhà Phật học uyên thâm. Trong “Lịch Sử Cảm Ứng Thống Ký” ghi chép rất nhiều những bằng chứng ghi lại những người đời trước là bậc đại tu hành, khi vừa chuyển thế thì đời sau không bằng đời trước. Do đây có thể biết, khi vừa chuyển thế thì càng hướng xuống dưới mà đọa lạc, không thể hướng lên trên. Chúng ta phải luôn luôn cảnh giác luân hồi là đáng sợ!”. Hướng lên thì khó, hướng xuống thì như xuống vực sâu không phanh. Muốn hướng lên thì phải xa lìa tự tư tự lợi, xa lìa danh vọng lợi dưỡng, xa lìa năm dục sáu trần, xa lìa tham sân si mạn.
Đời trước là bậc đại tu hành, đời sau là Tể tướng. Đây vẫn là sự chuyển đổi tốt. Nếu tu hành không tốt, vẫn tự tư tự lợi, danh vọng lợi dưỡng, năm dục sáu trần, tham sân si mạn thì đời sau “vẫy đuôi chào nhau”. Trong một lần đi công tác, tôi đến thăm một gia đình. Họ đón tiếp tôi rất chu đáo, lấy trong tủ lạnh rất nhiều món để mời tôi ăn nhưng tôi chỉ xin họ một nắm rau lang hái ở ngoài vườn vào để luộc ăn.
Trước Tết, tôi đã chuẩn bị quà Tết chuyển đi khắp nơi. Sáng nay tôi tiếp tục đóng gói để tặng quà khắp ba miền Bắc – Trung – Nam. Đó là những sản phẩm tự tay tôi làm. Tôi không thiệt thòi. Hôm qua có một gia đình đến thăm tôi. Họ nói là họ không thể tưởng tượng được tại sao tôi có thời gian để làm những việc như thế. Tôi trả lời anh ấy: “Năng lực của tự tánh là vô cùng vô tận. Phật nói ra bộ “Kinh Hoa Nghiêm” lúc ở trong Thiền Định. Khi nhập định, Ngài đã nói xong bộ Kinh, trong đó có hằng hà sa số câu kệ”. Năng lực Phật tánh của con người là vô cùng vô tận. Phật nói: “Tất cả chúng sanh đều có Phật tánh”. Chúng ta có năng lực giống như Phật, chỉ cần chúng ta sử dụng được một phần nhỏ năng lực đó thì thời gian là vô tận.
Hôm nay Hòa Thượng nhắc chúng ta đời này đã có thân người trọn vẹn, đã được gặp Phật pháp rồi thì đừng để lỡ qua! Nếu để lỡ qua, đời sau lại là một sự chuyển sanh thấp hơn thì vô cùng uổng phí!
*****************************
Nam Mô A Di Đà Phật
Chúng con xin tùy hỉ công đức của Thầy và tất cả các Thầy Cô!
Nội dung chúng con ghi chép lời giảng của Thầy còn lộn xộn, còn nhiều sai lầm và thiếu sót. Kính mong Thầy và các Thầy Cô lượng thứ, chỉ bảo và đóng góp ý kiến để tài liệu học tập mang lại lợi ích cho mọi người!
Chúng con chân thành cảm ơn!