456

 

KHAI THỊ “DI ĐÀ THẬP NIỆM TẤT SANH NGUYỆN”

TẬP 1

 

Trì Giới Là Gốc,

Tịnh Độ Là Nơi Trở Về,

Quán Tâm Là Điều Quan Trọng,

Bạn Lành Là Nơi Nương Tựa.

Chủ giảng: Pháp sư thượng Định hạ Hoằng

Thời gian: Ngày 5 tháng 1 năm 2016

Địa điểm: Tịnh Tông Học Hội Lục Hòa Thành phố Cao Hùng.

Chúng ta cùng nhau chắp tay cung kính niệm Bổn sư Thích-ca Mâu-ni Phật và khai Kinh kệ.

Nam-mô Bổn Sư Thích-ca Mâu-ni Phật (3 lần)

Phật pháp rộng sâu rất nhiệm mầu.

Trăm ngàn muôn kiếp khó tìm cầu.

Con nay nghe được chuyên trì tụng.

Nguyện tỏ Như Lai nghĩa nhiệm mầu.

Kính thưa các vị Pháp sư, các vị Thiện tri thức, Hội trưởng Ngô của chúng ta và Ban cán sự của Học Hội, xin chào mọi người. (Đại chúng: A-di-đà Phật). Xin bỏ tay xuống.

Hôm nay, Định Hoằng rất hoan hỷ, một lần nữa nhận lời mời của Tịnh Tông Học Hội Lục Hòa, để chia sẻ sự tâm đắc trong việc tu học với các vị Thiện tri thức. Ba năm trước, Định Hoằng được sự sắp xếp từ bi của ân sư Tịnh Không đến Đài Loan để học Giới, dưới tòa của Luật sư thượng Quả hạ Thanh, dặn dò Định Hoằng phải học ba năm. Thời gian trôi qua rất nhanh. Bây giờ việc học tập đã hoàn thành. Tất nhiên việc theo Luật sư Quả Thanh học Giới đã hoàn thành rồi. Nhưng sau này Định Hoằng vẫn sẽ tiếp tục học Giới, khởi đầu việc hoằng dương Giới Luật. Đại sư Từ Châu đã nói rằng: “Không học Giới, không biết đi đứng. Không học Kinh luận, không biết nói năng”. Câu này được sửa đổi một chút từ nguyên văn của Khổng Tử, đây là câu nói trong Luận Ngữ: “Không học Lễ, không biết đi đứng. Không học Kinh Thi, không biết nói năng”. Lễ mà trong Phật pháp nói đến, trên thực tế là Giới.

Giới và Lễ khác nhau, Lễ là pháp thế gian. Mục đích của nó là có thể làm hài hòa mối quan hệ giữa người với người. Vậy còn Giới? Mục đích là bản thân phải đoạn phiền não. Do Giới được Định, do Định khai Huệ. Khai sáng trí huệ vô lậu thì có thể đoạn trừ Kiến Tư phiền não và cả Trần Sa phiền não, Vô Minh phiền não, để rốt ráo thành Phật.

Tất nhiên, trong Phật pháp cũng có rất nhiều oai nghi rất giống với Lễ của nhà Nho. Không phải chỉ học Giới, mà còn phải học Kinh luận. Bản thân hiểu rõ được chân tướng của vũ trụ nhân sinh, phải chia sẻ với đại chúng. Cho nên từ nay về sau, Định Hoằng sẽ chính thức bước trên con đường tu hành hoằng pháp tự lợi lợi tha để báo đáp ơn Phật, ơn Thầy. Khóa cuối cùng khi học Giới, Hòa thượng Quả Thanh sắp xếp cho Định Hoằng vào quan phòng Di-đà mà trước kia Ngài đã bế quan để niệm Phật chín mươi ngày. Đây là lần thể nghiệm đầu tiên của Định Hoằng bế quan thời gian dài như vậy. Ngày đêm niệm ít nhất trên một trăm ngàn câu Phật hiệu, tổng cộng chín mươi ngày, viên mãn mười triệu câu Phật hiệu. Bản thân cũng mong muốn đem công đức niệm Phật chín mươi ngày này hồi hướng cho lão ân sư Tịnh Không tôn kính. Bởi vì năm nay lão ân sư sắp đại thọ chín mươi rồi.

Trước đây, cư sĩ Bành Tế Thanh, khi cha của ông vãng sanh, cư sĩ Bành đã niệm mười triệu câu Phật hiệu cho cha của mình, điều này có ghi chép trong Tịnh Độ Thánh Hiền Lục. Bản thân tôi cũng noi theo tiên hiền, đem công đức niệm Phật của mình hồi hướng cho ân sư, cho cha mẹ. Tất nhiên bao gồm tất cả những vị Thiện tri thức hộ trì cho tôi. Trong chín mươi ngày niệm Phật để thâm nhập và lãnh hội pháp môn Tịnh Độ. Sự lãnh hội này không chỉ là sự lãnh hội trên lời nói và văn tự mà là sự lãnh hội trong thật tu. Niệm từng câu từng câu Phật hiệu như vậy, được chín mươi ngày là một việc không hề dễ dàng. Đối với phàm phu nghiệp chướng sâu dày như tôi mà nói, thật sự không dễ dàng. Có lẽ với mọi người thì không hẳn như vậy.

Sau chín mươi ngày dụng công niệm Phật, đối với pháp môn Tịnh Độ, đối với Kinh Vô Lượng Thọ, quả thực tôi đã nâng cao được sự nhận thức lên rất nhiều. Lòng tin đối với việc niệm Phật vãng sanh Tây Phương cũng hơn nhiều so với ngày xưa. Lần này Hội trưởng Ngô đã thành khẩn mời Định Hoằng trước khi rời khỏi Đài Loan, nhất định phải đến đây kết pháp duyên với mọi người thêm lần nữa. Trên mặt đạo nghĩa, tôi không thể từ chối, tôi đem sự tâm đắc trong việc tu học khi bản thân bế quan để cúng dường cho mọi người.