CHIA SẺ NHỮNG ĐIỀU TÂM ĐẮC VỀ
THÁI THƯỢNG CẢM ỨNG THIÊN
Chủ giảng: Thầy Thái Lễ Húc
Chuyển ngữ: Ban biên tập Học Làm Người Tốt
Giảng tại: Trung Tâm Giáo Dục Văn Hóa Truyền Thống – Malaysia
Tập 19
Khóa trình bổ túc căn bản làm người mà ai ai cũng cần đến là Đệ Tử Quy
Giảng ngày 1 tháng 10 năm 2010
Kính chào quý vị trưởng bối, quý vị đồng đạo, xin chào mọi người!
Hôm qua chúng ta nói tới câu kinh “toán tận tắc tử”, người tu đạo chúng ta phải có tính cảnh giác đối với vô thường, phải nhìn thấu sanh tử là hư vọng, giống như thay một bộ quần áo, không được hoảng loạn. Điều quan trọng là sau khi chết đi về đâu, chính mình phải biết rõ ràng, phải chắc chắn, điều này rất quan trọng. Nhất là chúng ta đời này gặp được nhân duyên đời này thành Phật, đời này vãng sanh thế giới Tây Phương Cực Lạc, viên chứng Tam Bất Thoái, điều này quả thật là cơ hội vô lượng kiếp đến nay khó gặp được, chúng ta phải tranh thủ đời này nắm lấy cho chắc.
Chúng ta là phàm phu, một phẩm kiến tư phiền não đều chưa đoạn được, sau khi vãng sanh làm A-duy-việt-trí Bồ-tát, đó là Bồ-tát Thất Địa trở lên. Cho nên gọi là pháp khó tin, bất khả tư nghì, chỉ có Phật mới có thể nói rõ ràng đạo lý này. Cho nên có thể thọ trì vạn đức hồng danh này thì không có phước báo nào lớn hơn. Phàm phu một phẩm Kiến Hoặc, Tư Hoặc đều chưa đoạn trừ, mà vãng sanh liền có thể làm A-duy-việt-trí Bồ-tát là điều hy hữu khó gặp. Chỉ nghĩ tới thôi thì đi ngủ cũng phải cười thầm. Nhưng không chỉ là phải cười mà còn phải thật niệm, nắm lấy cơ hội khó được này, luôn luôn nhớ tới cầu sanh Tịnh độ thì xin hỏi mọi người, có sợ chết không? Lúc nào cũng chuẩn bị buông bỏ cái đãy da thối này để đi theo A-di-đà Phật thì sao lại sợ chết?
Tuổi thọ, phước báo của một người đều có thần minh giám sát, nếu như họ không cố gắng tích phước, phước báo xài hết rồi thì mạng sống của họ sẽ kết thúc, sẽ theo nghiệp mà lưu chuyển.
Số phận của một người là do bản thân họ tạo nên, một gia đình cũng có số phận của gia đình đó, là cộng nghiệp của cả nhà. Tất nhiên cộng nghiệp của cả nhà thì trách nhiệm của cha mẹ là rất lớn. Từ nhỏ đã dạy con cái đạo lý cát hung họa phước, nhân quả báo ứng, con cái từ nhỏ đã bỏ ác tu thiện, gia đạo đó sẽ được hưng thịnh, tập tục làm việc thiện có thể duy trì. Một quốc gia cũng có vận mệnh của một quốc gia, cũng phải coi tạo tác của quốc gia này. Cho tới thế giới cũng có vận mệnh của thế giới. Chúng ta hãy bình tâm nhìn lại, bây giờ cả thế giới đều tràn ngập sát sinh, trộm cướp, dâm dục, nói dối, thế giới này thật sự nguy nan.
Đại sư Ấn Quang là Đại Thế Chí Bồ-tát tái sinh, trong sáu bảy chục năm trước đã từng nói rằng “thế loạn dĩ cực”, thế giới này nhân tâm động loạn đã tới cực điểm rồi. Thưa quý vị đồng đạo, lòng người sáu bảy chục năm trước so với bây giờ thì ra sao? Lúc đó đã gọi là thế loạn dĩ cực, vậy chúng ta bây giờ gọi là gì? Phải gọi là một mớ hỗn loạn, tức không cách nào hình dung được. “Nhân tâm dĩ tử” (lòng người đã chết), Đại sư Ấn Quang nói rằng, sau khi không còn luân lý đạo đức nữa thì lòng người trong cả xã hội sa đọa hết sức nhanh.
Tôi nghĩ, Đại sư Ấn Quang là người đại trí huệ, quan sát thấy nếu như không khôi phục giáo dục luân lý đạo đức nhân quả thì cả xã hội, thế giới sẽ không thể lường được. Đến bây giờ, sát sinh, trộm cướp, dâm dục, nói dối đều là bình thường, chương trình truyền hình, phim ảnh không chiếu cái này thì hình như không có ai thích xem, không được ủng hộ. Tùy theo sở thích của chúng sanh mà luôn quay những bộ phim làm lầm lạc nhân tâm. Sư phụ nhìn thấy tình hình này đã cảm thấy nếu như không chỉ ra một con đường sống cho người thế gian thì đó là không từ bi. Không thể giương mắt nhìn lòng người của cả thế giới này cứ mãi sa đọa được, cho nên đã lên tiếng kêu gọi khôi phục giáo dục luân lý đạo đức nhân quả. Đại sư Ấn Quang nói rằng, vào những lúc lòng người đã chết, cố gắng miễn cưỡng tìm phương pháp để cứu vãn, nhà nhà có gia giáo luân lý đạo đức, người người đều biết luật nhân quả báo ứng thì có lẽ còn cứu vãn được thế đạo (cái đạo sống ở đời), cứu được lòng người, thêm vào đó là chí tâm niệm Phật hồi hướng hóa giải tai họa. Đây là khai thị đại từ đại bi của Đại sư Ấn Quang cho người thế gian chúng ta.