/ 17
621

Giảng đường Nhân Ái Hòa Bình

HỌC PHẬT VẤN ĐÁP

Giảng ngày 23 tháng 2 năm 2007

HÒA THƯỢNG TỊNH KHÔNG TRẢ LỜI CÁC

CÂU HỎI CỦA CÁC ĐỒNG TU

Tại: Hiệp hội Giáo dục Phật-đà Hồng Kông.

 

TẬP 7

Chư vị Pháp sư, chư vị đồng học. Xin mời ngồi xuống.

Hôm nay có 40 câu hỏi, chúng ta y theo thứ tự để giải đáp. Đầu tiên là năm câu hỏi của các đồng tu Singapore.

Câu thứ nhất: Người niệm Phật có trọn đủ Tín Nguyện Hạnh, lúc lâm chung bị mơ mơ hồ hồ, có thể vãng sanh không?

Vấn đề này, nếu đúng là họ có đầy đủ Tín Nguyện Hạnh thì khi lâm chung họ nhất định sẽ không mơ hồ. Nếu khi lâm chung mê hoặc điên đảo thì Tín Nguyện Hạnh của họ có vấn đề, chắc chắn có vấn đề. Chúng ta phải tin tưởng lời của Thiện Đạo Đại Sư, đây là Tổ Sư đời thứ hai của Tịnh Độ Tông chúng ta. Thật sự có đầy đủ Tín Nguyện Hạnh thì vạn người tu vạn người đi, vì sao lại mê hoặc điên đảo được? Nói thật ra, một người có tu dưỡng ở thế gian, như Nho Gia, Đạo Gia, lúc lâm chung đều giữ được vô cùng tỉnh táo, thoại tướng đều hi hữu. Lúc còn nhỏ tôi đã từng thấy sự việc này, một bà cụ trong một gia đình giàu có ở trong làng của chúng tôi, khi ra đi rất rõ ràng, trước lúc ra đi bà gọi con cháu đến trước mặt để giao việc hậu sự, sau khi giao xong thì đi, vô cùng đáng tiếc là bà không học Phật.

Dân gian chúng ta nói Ngũ Phúc, Ngũ Phúc Lâm Môn, điều sau cùng trong Ngũ Phúc là thiện chung. Thiện chung là họ ra đi được tốt lành, tỉnh táo, biết rõ ràng. Bạn thử nghĩ xem, người nào tỉnh táo, biết rõ ràng thì có chọn đi vào cõi súc sanh, ngạ quỷ, địa ngục không? Không thể nào. Phàm là đầu thai đến cõi súc sanh, ngạ quỷ, địa ngục, đều là mê mờ hồ đồ mà đi, người có đầu óc tỉnh táo nhất định ở cõi trời người. Thế giới Tây Phương Cực Lạc thù thắng hơn rất nhiều so với cõi trời người, cho nên hồ đồ thì không thể vãng sanh được, phải hiểu đạo lý này. Vì sao người tu hành thế gian lại tỉnh táo đến như vậy? Không gì khác, họ thật sự có thể buông xuống, tâm địa thật sự thanh tịnh, tâm an lý đắc, cho nên họ rất tỉnh táo, rất rõ ràng. Lẽ nào người niệm Phật không bằng họ? Điều này nói không thông.

 

Câu hỏi thứ hai: Pháp sư được người chủ trì đạo tràng Tịnh Tông mời đến, giảng sai kinh điển Tịnh Độ, giảng sai rồi làm lầm lạc chúng sanh thì có quả báo như thế nào?

Quả báo này ở trong Giới kinh, trong rất nhiều kinh điển Phật đều nói đến. Hiện nay chúng tôi biên tập một cuốn sách, Chư Kinh Phật Thuyết Địa Ngục Tập Yếu, đây là ở trong Đại Tạng Kinh tìm ra được hơn 20 loại. Trong đó Đức Thế Tôn nói nghiệp nhân quả báo đọa địa ngục. Khi xưa tôi từng giảng qua ba lần Di-lặc Sở Vấn Kinh, giảng những sự việc này. Ngoài Di-lặc Sở Vấn Kinh ra còn có một đề mục gọi là Phát Khởi Bồ-tát Thù Thắng Chí Nhạo Kinh, hai đề mục này là cùng một bộ kinh, các vị xem rồi thì sẽ hiểu rõ.

 

Câu hỏi thứ ba: Tiếp theo điều đã nói ở trên, bản thân Pháp sư giải sai kinh điển, làm lầm lạc chúng sinh thì chịu quả báo gì?

Thuyết pháp phải tuân thủ theo giáo huấn của Khổng Lão Phu Tử thì sẽ không có sai lầm. Phu Tử dạy chúng ta như thế nào? “Biết thì nói là biết, không biết thì nói không biết, vậy mới là cái biết chân thật”. Việc giảng kinh không dễ, người giảng kinh thời xưa đều phải khai ngộ, không đại triệt đại ngộ thì sao dám giảng kinh? Chúng tôi học Phật, Thầy Lý muốn tôi tham gia lớp học kinh học giảng kinh, tôi giật mình ngẩn người ra. Tôi nói với Thầy: “Việc này con không làm được, năng lực của con không đủ”. Nói chung, phải khai ngộ thì mới có thể giảng kinh được, quy củ của người xưa như vậy. Thầy Lý nói với tôi: “Thời đại hiện nay, nếu đợi con khai ngộ rồi thì có lẽ thế giới này đã không còn nữa. Vậy phải làm sao? Không có người giảng Phật pháp”. Thầy nói với tôi, bất đắc dĩ mà làm từng bước, là giảng chú giải. Thầy nhắc nhở tôi điểm này, giảng chú giải của người xưa, vì sao vậy? Người xưa chú giải kinh đều là người đã khai ngộ, rất nhiều người đã chứng quả. Không phải là người khai ngộ chứng quả thì không thể chú giải kinh. Hơn nữa, kinh điển mà các Ngài chú giải lưu truyền đến đời sau, bạn phải hiểu là đã trải qua biết bao đời Tổ Sư Đại Đức xem qua, nếu có vấn đề thì đã sớm bị đào thải rồi, không truyền xuống được, thứ có thể truyền xuống đều là không có vấn đề gì. Thầy dạy chúng tôi xem từ trong Đại Tạng Kinh, bởi vì Đại Tạng Kinh là tiêu chuẩn, có thể được nhập tạng là đã được Tổ Sư Đại Đức khẳng định, đã giám định cho chúng ta.

/ 17