6

Lời Tựa 5: Biển Cả Dung Nạp Trăm Sông, Khiêm Hạ, Tự Tu Dưỡng

Phần 3 - Lão Pháp Sư Tịnh Không Mà Tôi Biết

(Thích Thắng Diệu)


7. Kiên trì với nguyên tắc

Khi giảng kinh, lão pháp sư từng kể rằng trước khi xuất gia, đồng nghiệp gọi ngài là “lão ngoan cố”. Từ đó có thể thấy, lão pháp sư là người rất kiên trì với nguyên tắc.

Lão pháp sư cả đời kiên trì với nguyên tắc “không quản người, không quản tiền, không quản việc”. Cho dù năm đó thư viện Hoa Tạng vận hành vô cùng khó khăn, ngài thà để thư viện ngừng hoạt động, chứ không thay đổi nguyên tắc. Lão pháp sư kiên trì với nguyên tắc ba không, không phải để mưu cầu sự an nhàn cho bản thân, mà là vì muốn chuyên tâm vào việc giảng kinh dạy học. Chính nhờ kiên trì với nguyên tắc của mình, nên cả đời này lão pháp sư có thể theo ý nguyện của bản thân, đi trên con đường đã định.

Trong việc hoằng dương văn hóa truyền thống, lão pháp sư luôn kiên trì tuân theo nguyên tắc mà cổ thánh tiên hiền đã dạy. Ví dụ như: lấy việc hiếu thân tôn sư làm gốc rễ của đức hạnh; thâm nhập một môn, huân tu lâu dài; đọc sách ngàn lần, nghĩa kia tự hiểu. Lão pháp sư vững tin rằng việc thực hiện văn hóa truyền thống chắc chắn sẽ mang lại sự hài hòa cho xã hội.

Trong việc thúc đẩy thế giới hòa bình, lão pháp sư luôn kiên trì nguyên tắc, bắt đầu từ sự hòa hợp giữa các tôn giáo. Ngài tin chắc rằng nhất định phải thúc đẩy sự đoàn kết tôn giáo, đưa tôn giáo quay về với sứ mệnh giáo dục, và các tôn giáo học hỏi lẫn nhau.

Lão pháp sư kiên trì với nguyên tắc, nhưng không cố chấp bảo thủ. Chỉ cần không ảnh hưởng đến vấn đề nguyên tắc cơ bản, thì đều có thể tùy người, tùy việc, tùy thời điểm, tùy nơi chốn mà thích ứng, biến chuyển linh hoạt, tùy thuận theo duyên.

Kiên trì với nguyên tắc song lại khéo léo linh hoạt ứng biến, đó là một trong những yếu tố then chốt dẫn đến sự nghiệp thành công của lão pháp sư.

8. Nhẫn nhục gánh vác trọng trách

Tinh thần nhẫn nhục của lão pháp sư thật đáng kính phục. Ngài kiên trì nguyên tắc “không quản người, không quản tiền, không quản việc”. Tuy rằng việc này giúp bản thân ngài có thêm thời gian và tinh thần để chuyên tâm giảng kinh, nhưng cũng vì thế mà ngài từ bỏ quyền quản lý điều hành, kết quả là việc lớn việc nhỏ đều phải nghe theo sự sắp xếp của cư sĩ hộ pháp. Tuy các cư sĩ hộ pháp tôn kính lão pháp sư như người thầy dẫn đường, gặp chuyện quan trọng sẽ xin ý kiến của ngài để làm cơ sở xử lý vấn đề. Nhưng đôi khi ý kiến của đôi bên bất đồng mà các cư sĩ hộ pháp lại kiên trì giữ ý kiến riêng, thì lão pháp sư liền buông xuống ý kiến cá nhân, chấp nhận ý kiến của đối phương. Trong cuộc sống và xử lý công việc, những tình huống tương tự buộc phải nhẫn nhục cầu toàn như thế, thỉnh thoảng vẫn xảy ra.

Về chuyện nhẫn nhục, tôi từng nghe một pháp sư thuộc thế hệ chữ “Ngộ” kể lại một chuyện. Năm xưa có một lần, lão pháp sư đang giảng kinh trên bục, thì phía sau chỗ ngồi của thính chúng, quán trưởng Hàn Anh và một vị ni sư - đệ tử của lão pháp sư, xảy ra tranh cãi. Lúc đó quán trưởng Hàn yêu cầu lão pháp sư xuống bục để phân xử. Ngài liền tạm ngừng giảng kinh. Sau khi xuống bục, lão pháp sư đảnh lễ với quán trưởng Hàn, ngài nói: “Xin lỗi, tôi đã không dạy tốt đệ tử!” Vị ni sư kia đã sững sờ ngay tại chỗ. Mà trên thực tế, lão pháp sư vốn không muốn thu nhận đệ tử xuất gia; tất cả những đệ tử xuất gia đều do quán trưởng Hàn thấy ưng ý, và yêu cầu lão pháp sư xuống tóc cho họ. Đã thu nhận đệ tử xuất gia, nhưng trong nhiều trường hợp lại không thể làm chủ cho họ, đây là điều mà người làm sư phụ cảm thấy rất bất lực, song vẫn phải nhẫn nhục.

Về sau, quán trưởng Hàn vãng sanh. Lão pháp sư rất biết ơn 30 năm hộ trì của quán trưởng Hàn. Trong phòng thu hình giảng kinh, ngài treo ảnh quán trưởng Hàn, giáo sư Phương Đông Mỹ, đại sư Chương Gia và lão cư sĩ Lý Bỉnh Nam cùng với nhau. Mỗi lần giảng kinh ngài đều như đang báo cáo với họ, trước khi lên bục và sau khi xuống bục ngài đều cúi chào họ.

Ngày quán trưởng Hàn vãng sanh và ngày đại sư Chương Gia thị tịch chỉ cách nhau một ngày. Vì thế, mỗi năm lão pháp sư đều tổ chức “Pháp hội tưởng niệm tiên sư trưởng và thiện hộ pháp”, cử hành tam thời hệ niệm trong hai ngày, để tưởng nhớ đại sư Chương Gia và quán trưởng Hàn. Ngày 4 tháng 3 năm 2017 là kỷ niệm 60 năm ngày đại sư Chương Gia thị tịch, và ngày 5 tháng 3 là kỷ niệm 20 năm ngày quán trưởng Hàn vãng sanh.