Hành Trang Về Đất Phật - Tỳ Kheo Thích Thiện Pháp
1.259
Hành Trang Về Đất PhậtTác giả: Tì kheo Thích Thiện Pháp
Nhà xuất bản: Tôn Giáo
Người đọc: Kiều Hạnh
Trên đời này ai cũng mong muốn mình có phước. Người có phước thì cuộc sống sẽ an ổn, no ấm, có niềm vui hơn người thiếu phước. Muốn có phước thì phải tu phước. Phước đức có được là do mình gieo trồng căn lành qua việc hành hạnh bố thí, làm lợi ích chúng sanh.
Chúng ta có thể làm phước không tốn tiền, mà có kết quả liền ngay trong hiện tại qua bốn cách sau:
1. Bố thí dung nhan: Nghĩa là nên hiến tặng cho nhau nụ cười thông cảm và gương mặt vui. Người đời thường nói: "Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ". Vì thế, từ nụ cười hoan hỷ biểu hiện cho sự hòa thuận kiến tạo niềm tin, nghị lực sống tốt đẹp cho nhân loại.
2. Bố thí thân hành: Đem sức lực của mình giúp đỡ chúng sanh được lợi ích an vui, hay quên thân mình để cứu vớt kẻ khác thoát khỏi sự nguy nan. Dẫn một người đi qua đường, hiến máu cho bệnh nhân, hoặc thấy người bị chìm ta nhảy xuống cứu vớt v.v... là những việc bố thì thân hành.
3. Bố thí lời nói: Trong quan hệ giao tiếp của con người, hạnh phúc đến với nhau từ những lời nói lễ độ, tôn trọng, nhu hòa, khả ái. Người có được ái ngữ như thế tức là đã có một lợi khí ban phát hạnh phúc cho mọi người chung quanh.
Trong tâm tư của con người, ai cũng thích sự dịu dàng, tôn trọng. Chúng ta hãy đem những lời nói tốt lành dành cho nhau, đừng dùng lời thô lỗ, cộc cằn, hung ác, gây đau khổ cho người. Sự đau khổ của người hiện tại, sẽ biến thành đau khổ cho chính mình ở mai sau.
4. Bố thí tâm ý: Phàm là chúng sanh đều bị định luật vô thường chi phối. Mình và mọi người không biết chết lúc nào. Vì vậy, hãy sống có đạo đức, hãy đối xử với nhau bằng tâm ý tốt đẹp, để đem lại niềm vui, hạnh phúc cho nhau.
Trong cuộc sống, tiếp cận với mọi người, lúc nào chúng ta cũng nghĩ tốt về người, xem họ là Bồ tát, là ân nhân. Dù người có xấu ác thì đó là việc của người. Còn nghĩ tốt về người, đó là việc của ta. Họ xấu ác thì quả báo họ gánh, ta nghĩ tốt về người thì phước đức ta hưởng.
Mỗi lần giận người là ta khổ, ghét người là ta ác, nghĩ xấu về người là ta độc, đó là nhân tội lỗi. Chúng ta phải có tâm thương yêu tất cả mọi người, gặp ai mình cũng khiêm hạ, kính trọng, tận tình giúp đỡ một cách bình đẳng, vô tư. Chính tâm tốt đẹp này giúp hành giả diệt trừ được vô lượng phiền não, sanh ra vô lượng công đức.
(Lời đầu - Phước đức)