/ 195
1

THÁI THƯỢNG CẢM ỨNG THIÊN

Tập 179

Chủ giảng: Lão pháp sư Tịnh Không

Địa điểm: Tịnh tông Học hội Singapore

Thời gian: Năm 2000

Việt dịch: Ban biên dịch Pháp Âm Tuyên Lưu


Chư vị đồng học, chào mọi người! Tịnh tông Học hội Quán Thế Âm ở Đài Bắc, họ đã rất nỗ lực tổ chức một lớp bồi dưỡng nhân tài hoằng pháp, cư sĩ Triệu Tông muốn tôi có đôi lời nói với mọi người. Đến nay, có thể nói là gần một thế kỷ rồi, đại đức của nhà Phật, bất luận là xuất gia hay tại gia đều kêu gọi nhanh chóng bồi dưỡng nhân tài hoằng pháp. Do đây có thể biết, việc bồi dưỡng nhân tài hoằng pháp là nhận thức chung của đại chúng. Người xưa nói rất hay: “Người có thể hoằng đạo, chẳng phải đạo hoằng người”, hưng suy của Phật pháp mấu chốt là ở nhân tài. Chúng ta thấy từ trên lịch sử, thời đại Tùy Đường, cao tăng đại đức xuất hiện liên tục, cho nên Phật pháp đã có tình hình hưng vượng không gì bằng. Lại xem thế kỷ này của chúng ta, trong 100 năm qua, Phật pháp suy vi, đến ngày nay đã suy vi đến cực điểm. Nguyên nhân của suy vi ở đâu? Nhân tài hoằng pháp không có. Lại nói với quý vị, nhân tài hoằng pháp mà không có thì người tu hành chứng quả cũng không có. Đây là nhân tố nhất định. Vì sao lại nói người tu hành chứng quả không có vậy? Vì con người không rõ Phật pháp, không hiểu đạo lý, thậm chí là ý nghĩa của danh từ thuật ngữ cũng không thể hiểu. Thử hỏi họ tu thế nào đây? Họ chứng thế nào đây? Đại sư Thanh Lương giảng giải kinh Hoa Nghiêm cho chúng ta, đã đem toàn kinh phân thành bốn phần là tín, giải, hành, chứng. Tín giải còn không đạt được thì làm sao có thể hành chứng? Cho nên, thế gian nhất định cần phải có thầy tốt thì chúng sanh mới có khả năng hành chứng.

Tôi từ lúc học Phật cho đến nay cũng đã gần 50 năm rồi, không lúc nào mà không khuyên bảo mọi người, tứ chúng đồng tu phải phát tâm đại Bồ-đề, phải học giảng kinh, phải học tu trì. Tuy đã hết lòng khuyên bảo, thế nhưng người chân thật tiếp nhận không nhiều. Thầy Lý dạy học 38 năm ở Đài Trung cũng là hằng ngày đang kêu gọi, hằng ngày khuyên bảo, người nghe thì nhiều, người nghe xong mà gật đầu cũng nhiều, nhưng trở về thật làm thì rất ít. Nguyên nhân là gì? Khi chúng tôi đi sâu vào nghiên cứu thì hiểu ra được một chút. Thứ nhất là thời gian huân tu đối với Phật pháp quá ít, mỗi tuần giảng kinh một lần, một tuần giảng kinh 1-2 lần, lúc trước ở Đài Trung, một lần giảng kinh chỉ có khoảng 45 phút, một lần giảng một tiếng rưỡi là vì phải phiên dịch ra tiếng Đài Loan, thầy Lý giảng kinh ở Đài Trung đều có phiên dịch. Các đồng học giảng kinh cũng có phiên dịch, cho nên trên thực tế một giờ rưỡi mà đem chia ra làm hai thì chỉ còn 45 phút mà thôi, một tuần lễ mà chỉ huân tập thời gian ngắn như vậy, còn huân tập của phiền não tập khí thì lại quá nhiều, chống đỡ không nổi! Cho nên, chúng ta xem thấy ghi chép trong sách xưa, xuất gia tại gia, ngày trước tu hành 3 năm, 5 năm là có người khai ngộ, có người chứng quả, vì sao hiện tại không có? Quan sát tỉ mỉ, thời xưa nghe kinh là mỗi ngày 8 giờ đồng hồ, mỗi ngày tu trì 8 giờ đồng hồ, huân tập với mật độ khăng khít như vậy thì chẳng trách là 3 năm, 5 năm họ liền có thành tựu. Chúng ta ngày nay, cho dù lão cư sĩ Lý Bỉnh Nam dạy học ở Đài Trung thì cũng thật sự là “một ngày ấm, mười ngày lạnh”, một tuần lễ mà thầy và các đồng học giảng kinh cộng lại mới được một tiếng rưỡi đồng hồ, sức mạnh này làm sao có thể thắng nổi phiền não tập khí? Làm sao có thể thắng nổi sự mê hoặc của xã hội? Cho nên không thể thành tựu.

Chân thật muốn có một chút thành tựu thì chỉ có tự mình dụng công; tự mình dụng công thì việc này nhất định có liên quan đến thiện căn phước đức trong đời quá khứ với nhân duyên của hiện tiền. Thiện căn phước đức trong quá khứ là gì? Ưa thích kinh giáo, nếu bạn có tâm yêu thích hoan hỷ, việc này có thể thành công. Tôi ở dưới hội của thầy Lý ở Đài Trung 10 năm, có được một chút thành tựu chính là vì tôi yêu thích kinh giáo. Tôi mỗi tuần nghe thầy Lý giảng kinh 45 phút thì tôi phải dùng bao nhiêu thời gian để chuẩn bị vậy? Đại khái là phải dùng 20 đến 40 giờ đồng hồ. Tôi phải dùng thời gian nhiều như vậy để chuẩn bị, chuẩn bị để nghe kinh. Thầy giảng kinh Lăng-nghiêm, tôi vào lúc đó cũng rất chăm chỉ học tập, tôi đã tìm được hơn 30 loại chú xưa của kinh Lăng-nghiêm, nếu tuần này, thầy Lý giảng đoạn kinh nào thì tôi xem qua một lượt tất cả những ghi chú của người xưa đối với đoạn kinh đó. Sau đó tôi lại nghe thầy giảng, sau khi giảng xong tôi lại suy nghĩ xem thầy giảng có chỗ nào nói được hay, tôi đã học tập như vậy, cho nên thời gian của tôi không có trôi qua vô ích. Nếu như không có tâm nhiệt thành yêu thích kinh giáo thì bạn sẽ giải đãi phóng dật, bạn sẽ không chịu hết lòng làm. Trong tình trạng như vậy thì bạn làm sao có thể có thành tựu cho được?

/ 195