/ 51
152

KINH ĐỊA TẠNG BỒ-TÁT BỔN NGUYỆN (Tập 23)

Mời xem Kinh văn:

“HÀ HUỐNG THIỆN NAM TỬ, THIỆN NỮ NHÂN TỰ THƯ THỬ KINH HOẶC GIÁO NHÂN THƯ, HOẶC TỰ TỐ HỌA BỒ-TÁT HÌNH TƯỢNG, NÃI CHÍ GIÁO NHÂN TỐ HỌA, SỞ THỌ QUẢ BÁO TẤT HOẠCH ĐẠI LỢI”.

(Huống nữa là người thiện nam, người thiện nữ nào tự mình biên chép Kinh này, hoặc bảo người biên chép, hoặc tự mình đắp vẽ hình tượng của Bồ-tát, cho đến bảo người khác vẽ đắp, người đó khi thọ quả báo chắc đặng nhiều lợi lớn).

Phía trước nói là người thân quyến thuộc, bạn bè thân thuộc trước lúc họ lâm chung, dùng tiền của của họ thay họ tu phước, thì họ được phước báo sẽ vô cùng thù thắng. Nếu như trong lúc mình còn khỏe mạnh có thể tự mình tu phước, như thế đương nhiên quả báo sẽ thù thắng hơn nữa. Đoạn này nói về cái lý này. Huống nữa là người thiện nam, người thiện nữ nào. Thư là ghi chép. Vào thời xưa khi kỹ thuật in ấn còn chưa phát minh, thì Kinh sách và hình tượng Phật Bồ-tát phần lớn là ghi chép, thêu vẽ. Chép thêm một bộ Kinh thì thế gian sẽ có thêm một bộ Kinh, nó có thể làm tăng thượng duyên Phật pháp cho một số chúng sanh, cho nên công đức này lớn vô cùng. Phật không còn trụ thế, Phật pháp có thể trụ lâu dài ở thế gian nhất định phải dựa vào Kinh điển. Kinh điển phải có người hộ trì lưu thông. Lưu thông Kinh điển, hộ trì Phật pháp, công đức này thật sự là thuộc hàng đầu thế gian và xuất thế gian. Bởi vì chỉ có Phật pháp mới có thể khiến chúng sanh giác ngộ, có thể khiến chúng sanh phá mê. Phá mê khai ngộ vậy mới có thể được vô lượng phước báo. Đức Phật thành thật nói với chúng ta, phước báo chân thật của tất cả chúng sanh là vốn đầy đủ trong tự tánh. Nhưng nếu bạn không giác ngộ, tự tánh của bạn bị che đậy. Tuy có phước báo, là giống như kho báu vậy, giấu kỹ trong núi sâu, vùi sâu dưới lòng đất, tuy có đó mà bạn không sử dụng được. Nhà của bạn được xây dựng ở trên mỏ vàng, bên dưới là mỏ vàng vô tận, bạn chưa có khai thác, bạn vẫn phải chịu quả báo nghèo khổ, vì bạn không thể sử dụng được. Cho nên Phật pháp là dạy người ta khai trí tuệ, khai thác kho báu trong tự tánh của bạn ra, thì phước báo đó là không có cùng tận. Trong Phật pháp dạy người ta tu phước. Tu phước là nguyên nhân gì vậy? Do bạn chưa có kiến tánh. Chưa có kiến tánh muốn hưởng được phước báo, phải làm thế nào? Chỉ có dựa vào tu. Cho nên phước do tu này không phải phước trong tự tánh. Phước trong tự tánh mới là không có cùng tận. Giống như chúng ta ở trong Kinh Tịnh Độ xem thấy Thế giới Cực Lạc của Phật A-Di-Đà, đó là phước báo của tự tánh. Trong "Kinh Hoa Nghiêm" nói đến Thế giới Hoa Tạng của Phật Tỳ Lô Giá Na cũng là phước báo của tự tánh. Quý vị phải hiểu rõ, nếu như chúng ta khai ngộ, phá mê khai ngộ, minh tâm kiến tánh, thì cảnh giới như Thế giới Hoa Tạng, như Thế giới Cực lạc, y chánh trang nghiêm sẽ hiện tiền. Đương nhiên nói thì dễ, nhưng khi thật sự làm sẽ rất khó khăn. Trước khi chúng ta chưa có kiến tánh muốn hưởng được phước, phương pháp duy nhất phải dựa vào tu. Bạn tu được nhiều thì phước báo của bạn sẽ lớn, bạn tu được ít thì phước báo của bạn sẽ nhỏ. Và tu phước ở trong cửa Phật là thù thắng nhất. Nhưng ở chỗ này chúng ta phải có trí tuệ biện biệt, cửa Phật Thế Tôn ở trong "Kinh Lăng Nghiêm" nói đến Thời kỳ Mạt Pháp của chúng ta là: “Tà sư thuyết pháp nhiều như cát sống Hằng”. Đây chính là nhắc nhở chúng ta trong thời kỳ này có Phật pháp giả, có Phật pháp giả mạo. Phật pháp giả, Phật pháp giả mạo, gieo phước ở trong đây rất khó khăn, không phải nói không có, nói trên lý luận là có, nhưng bạn không thể dùng được, chỉ là gieo hạt giống vào trong A-lại-da thức, đến khi nào mới có thể hưởng thụ được vậy, quá khó! Trong Kinh có ví dụ nói, sau vô lượng kiếp mới hưởng thụ được. Nếu như chúng ta gieo phước, hiện tiền có thể hưởng thụ được, thì bạn phải nhận thức rõ ràng đó là Phật pháp thật, là đạo tràng Phật pháp thật, có đại chúng tu hành chân chánh. Bất kể là chúng xuất gia hay chúng tại gia, thật sự có tu hành thì cúng dường này sẽ được phước. Cho nên mọi người cũng không nên có thành kiến, nhất định phải là chúng xuất gia thì chúng ta mới cung kính đối với họ, còn chúng tại gia thì kém hơn một bậc. Thế gian luôn luôn có loại phân biệt sai lầm này. Nhất định phải biết trong đồng tu tại gia cũng có người tu rất tốt. Chư Phật, Bồ-tát thị hiện thân phận tại gia rất nhiều, đạo lý này nhất định phải biết. Phàm là người tốt, người thiện, người hiền nào có sức ảnh hưởng giáo hóa nhất định đối với xã hội, đối với địa phương, đối với phong tục chúng ta đều phải nên cúng dường, đều phải nên học tập theo họ, như vậy mới đúng.

/ 51