/ 51
217

KINH ĐỊA TẠNG BỒ-TÁT BỔN NGUYỆN (Tập 16)

Kinh văn:

“HỮU ĐẠI ĐỊA NGỤC HIỆU CỰC VÔ GIÁN, HỰU HỮU ĐỊA NGỤC DANH ĐẠI A TỲ”.

(Trong đó có địa ngục lớn tên là Cực Vô Gián. Lại có địa ngục tên là Đại A Tỳ).

Hôm qua giới thiệu đến chỗ này, ý nghĩa ở trong đây rất sâu rất rộng. Nếu nói tường tận thực ra là không thể nói hết. Nhưng điểm quan trọng chúng ta phải hiểu, là do nguyên nhân gì tạo thành địa ngục? Tại sao lại ở trong đây thọ những khổ báo này? Điểm này vô cùng quan trọng. Trong “Kinh Địa Tạng Thập Luận” nói: Tội ngũ nghịch là tội cực ác. Ngũ nghịch phần sau sẽ nói rõ tỉ mỉ.

Thứ nhất là giết cha, giết mẹ. Ơn đức của cha mẹ quá lớn, mạng sống của chúng ta có được từ cha mẹ. Nếu như chúng ta có thể quan sát tỉ mỉ, khi cha mẹ chăm sóc con cái cẩn thận tỉ mỉ từng li từng tí, từ khi mới sinh ra cho đến ba tuổi, đứa bé không thể rời khỏi vòng tay người mẹ, từng giây từng phút được mẹ quan tâm yêu thương bảo vệ, mới không đến nỗi tổn thương đến tính mạng. Còn người cha, hiện nay người làm cha làm tròn trách nhiệm với con cái không bằng người xưa. Người xưa làm cha, không những là phải dạy lúc còn nhỏ, phải dạy lúc còn ẵm bồng, mà lúc người mẹ mang thai đã phải dạy rồi, gọi là thai giáo, đây mới là làm tròn trách nhiệm của một người cha. Cho nên ơn đức của cha mẹ rất lớn, ở trong pháp thế gian không có gì có thể sánh bằng. Không biết ơn đức, không biết báo ơn, lại còn thêm chuyện giết hại, thì tội này cực nặng, bị đọa Cực Vô Gián, đọa Đại A Tỳ.

Loại tội nghiệp thứ hai là giết A-la-hán. A-la-hán là Thánh nhân tu hành chứng quả, là bậc thầy mô phạm của nhân thiên, là ruộng phước đích thực của thế gian. Nơi họ cư trú là nơi để tất cả chúng sanh gieo trồng phước. Bạn giết A-la-hán, tức là phá hủy mất ruộng phước của chúng sanh đang gieo phước, khiến người nơi này đều không có phước báo, nên tội này là nặng rồi! Cho nên giết A-la-hán, là không phải kết tội với một mình A-la-hán, không phải kết tội với họ, mà là kết tội với tất cả chúng sanh ở nơi này, nên tội này rất nặng. Hiện nay thế gian này có A-la-hán không? Chúng tôi tin là nhất định có A-la-hán ứng hóa thật. Phật, Bồ-tát hóa thân ở thế gian cũng rất nhiều, làm gì không có A-la-hán chứ? Nhưng phàm phu chúng ta không nhận ra. Bạn muốn tìm A-la-hán để giết cũng không thể tìm được, nhưng vẫn có loại tội tương đương. Tương đương nghĩa là tội ngang bằng với tội giết A-la-hán. Tội ngang bằng là ai vậy? Thiện tri thức. Ở trong địa phương này, người có đức hạnh, có học vấn, vừa có thể từ bi giáo hóa chúng sanh nơi đó. Giết hại người này là ngang bằng với giết hại A-la-hán. Tội này là rất nặng. Không những không được phép giết hại, mà ngay cả phỉ báng tội cũng không nhẹ. Đây là điều chúng ta nhất định phải biết. Nhưng thế gian có một số người không biết, hữu ý hay vô ý tạo ra những lời phỉ báng đối với thiện tri thức. Vô ý là không biết. Hữu ý đó là có ý đồ riêng. Ở trong có ý đồ riêng thì đố kỵ là chiếm phần lớn. Hiện nay còn có một số người có những sách lược, làm sao đề cao thân phận của mình, đề cao mức độ nổi tiếng của mình, đề cao danh vọng của mình ở trong đại chúng xã hội. Dùng phương pháp gì? Họ phê phán, bài bác người nổi tiếng để được đại chúng ở nơi đó ngưỡng mộ, để nâng họ lên. Đây là có ý đồ riêng, tạo tác tội nghiệp đều là tội nghiệp địa ngục A Tỳ, Vô Gián. Đây là trong tâm ôm giữ ý tà ác cực nặng, họ không sợ nhân quả báo ứng. Vì chút danh lợi trước mắt, lợi ích trước mắt, mà dám tạo loại tội nghiệp rất nghiêm trọng này, đây là nghiệp nhân của địa ngục Vô Gián.

Loại thứ ba là làm cho thân Phật chảy máu. Phật hiện nay không còn tại thế nữa, nên có tội tương đương, chính là dùng tâm ác phá hoại hình ảnh của Phật. Bất kể là tượng Phật bằng xi măng, hay điêu khắc gỗ, hoặc giả là đúc bằng kim loại, hoặc là tranh vẽ, vẽ những hình ảnh Phật Bồ-tát này, họ dùng tâm sân hận phá hoại những hình tượng đó, thì tội này chính là tội ngũ nghịch. Nếu như nói là vô ý thì sao? Vô ý làm tổn hại là lỗi chứ không phải tội, là rất nhẹ, là do vô ý. Sám hối được không? Được, có thể sám hối. Ác ý thì không thể sám hối được.

Điều sau cùng là phá hòa hợp Tăng, chính là phá hoại Tăng đoàn. Tăng, tăng đoàn hòa hợp, thật sự là rất khó gặp được. Ở trong đây cũng có tội tương đương, là phá hoại tín ngưỡng của người khác, phá hoại tâm nguyện của người khác, phá hoại việc tu học của người khác, là có tội ngang với phá hòa hợp Tăng. Tội này cũng là nặng vô cùng, chúng ta không thể không biết. Ở trong đây cũng có cố ý và vô ý, cũng cần phải phân biệt rõ ràng. Cố ý là ác ý. Vô ý là đối với những lý luận và chân tướng sự thật này chưa có hiểu rõ thấu triệt. Ví dụ trong Kinh thường nói đến “tự tán hủy tha”, là tự mình tán thán pháp môn tu học của mình mà mặc tình phỉ báng những pháp môn tu học khác cũng là thuộc vào loại tội nghiệp này. Hiện nay ở thế gian, rất nhiều nơi chúng ta nghe thấy người tạo tác những tội nghiệp này, và chuyên tạo tác tội nghiệp này, chúng ta cần phải hiểu rõ. Phật, Bồ-tát thuyết pháp là ứng cơ mà thuyết. Cho nên Phật pháp không có pháp cố định, trong “Kinh Bát Nhã” nói rất rõ ràng: Phật không những không có pháp cố định để nói, mà Phật cũng không có pháp để nói. Thậm chí là nói đến chỗ cùng tột, nếu như có người nói Phật thuyết pháp chính là phỉ báng Phật. Nói đến chỗ này, những lời khai thị này của Phật, chúng ta phải thâm nhập thể hội thật kỹ, sau đó mới không tạo tội phỉ báng pháp, bạn mới không còn tạo nữa. Bởi vì Ngài là ứng cơ mà tiến hành dạy bảo. Căn tánh của tôi với căn tánh của bạn không hoàn toàn giống nhau, tức là cùng tu pháp môn Tịnh Độ, cùng niệm A-Di-Đà Phật, cũng không hoàn toàn giống nhau. Nghĩa là thế nào? Tôi thích truy đỉnh niệm Phật là A-Di-Đà Phật, A-Di-Đà Phật, A-Di-Đà Phật… câu nọ tiếp nối rất nhanh với câu kia. Họ thích niệm từ từ, A-Di-Đà Phật, A-Di-Đà Phật. Vậy hai người này là khác nhau rồi, hai người đều có thể vãng sanh. Người này nói cách niệm này của tôi chính xác, cách niệm đó của anh chắc chắn sai lầm! Thế chẳng chẳng phải đối lập với nhau sao? Khác nhau mà. Cho nên nhất định phải hiểu rõ đạo lý này. Cùng là bị bệnh cảm mạo giống nhau, thầy thuốc kê toa cho bạn, đương nhiên thuốc đại thể là giống nhau, nhưng cũng có khác nhau. Bạn uống thuốc này thấy khỏe rồi, nhìn thấy trên toa thuốc đó của bạn có một vài vị thuốc không đúng, bạn bèn phê bình họ! Thể chất của họ khác với thể chất của bạn. Cùng một toa thuốc, cùng là một vị thầy thuốc, nhưng liều lượng cho tôi và liều lượng cho bạn khác nhau. Cho tôi chỉ ba đồng, nhưng cho bạn tốn đến bốn đồng. Thế hai người bạn còn nghịch nhau nữa không? Rốt cuộc cái nào đúng, cái nào không đúng? Thể chất khác nhau.

/ 51