/ 51
83

KINH ĐỊA TẠNG BỒ-TÁT BỔN NGUYỆN (Tập 36)

Mời mở bản Kinh ra, phần khoa chú quyển hạ, trang ba. Mời xem Kinh văn:

“NHĨ THỜI PHẬT CÁO ÐỊA TẠNG BỒ TÁT: “NGÔ KIM Ư ÐAO LỢI THIÊN CUNG NHẤT THIẾT CHÚNG HỘI, THUYẾT DIÊM PHÙ ÐỀ BỐ THÍ, GIẢO LƯỢNG CÔNG ĐỨC KHINH TRỌNG, NHỮ ĐƯƠNG ĐẾ THÍNH, NGÔ VỊ NHỮ THUYẾT”

(Bấy giờ Ðức Phật bảo Ngài Ðịa Tạng Bồ Tát rằng: “Nay ta ở trong toàn thể chúng hội nơi cung trời Ðao Lợi này giảng về sự so sánh công đức khinh trọng của việc bố thí ở Diêm Phù Ðề. Ông phải lóng nghe, ta sẽ vì ông mà nói”).

Bồ Tát Địa Tạng ở phía trước thỉnh giáo lên Thế Tôn, chúng sanh lục đạo tu phước, tu phước khác nhau, nên quả báo cũng khác nhau, thỉnh giáo Thế Tôn giảng rõ chân tướng sự thật này cho chúng ta biết. Đoạn Kinh văn này là Thế Tôn kể lại. Chữ “Nhĩ thời” trong Kinh văn chính là lúc mà Bồ Tát Địa Tạng thỉnh giáo về sự việc này. Thế Tôn nói cho Bồ Tát Địa Tạng biết. Chữ “Ngô” là Thế Tôn tự xưng, hôm nay tại cung trời Đao Lợi, trong tất cả chúng hội. “Nhất thiết chúng hội” là bao gồm cả đại chúng của mười pháp giới. Pháp hội này hy hữu, thù thắng vô cùng. Chúng ta xem qua trong phẩm tựa, thấy tất cả chư Phật Như Lai, chư đại Bồ Tát mười phương, đương nhiên trong đây cũng bao gồm cả chúng sanh trong chín pháp giới. Vì vậy pháp hội này trên thực tế là không có khác gì so với hải hội Hoa Nghiêm. Chỉ có điều pháp hội này là mượn cung trời Đao Lợi để mở hội, thực ra là đã đột phá không gian và thời gian rồi. Chúng ta nhìn thấy chúng sanh lục đạo trong tận hư không khắp pháp giới đến tham dự pháp hội này, cũng giống như tình hình trong "Kinh Hoa Nghiêm", đều là chư Phật Bồ Tát ứng hóa ở lục đạo, ứng hóa ở ác đạo, dùng thân phận của những vị quỉ vương này xuất hiện ở trong đại hội, cho nên tất cả hội chúng là vô cùng hy hữu.

“Thuyết Diêm Phù Đề bố thí giảo lượng công đức khinh trọng” (Giảng về sự so sánh công đức khinh trọng của việc bố thí ở Diêm Phù Ðề). Đây chính là đáp ứng lời thỉnh cầu của Bồ Tát Địa Tạng. Nói “Diêm Phù Đề” chính là địa cầu của chúng ta, những người trên địa cầu này tu phước được quả báo nặng hay nhẹ. Hai câu sau cùng đặc biệt căn dặn Bồ Tát Địa Tạng, trên thực tế là căn dặn đại chúng chúng ta.

“Nhữ đương đế thính” (Ông phải lóng nghe). “Đế thính” là phải nghe cho thật kỹ.

“Ngô vị nhữ thuyết” (Ta sẽ vì ông mà nói).

Sau đó đây là Thế Tôn muốn thuyết pháp cho chúng ta. Mời xem Kinh văn:

“ÐỊA TẠNG BẠCH PHẬT NGÔN: “NGÃ NGHI THỊ SỰ, NGUYỆN NHẠO DỤC VĂN”.

(Ngài Ðịa Tạng Bồ Tát bạch cùng Ðức Phật rằng: “Chính con nghi ngờ về việc ấy. Con xin ưa muốn nghe”).

Nói thực ra Bồ Tát Địa Tạng hoàn toàn là đại biểu cho chúng ta. “Con rất nghi ngờ về việc này, nay con vô cùng hoan hỷ mong cầu Thế Tôn vì chúng con nói ra cái chân tướng sự thật này”. Ở trong chú giải Pháp sư Thanh Liên đã nói với chúng ta mấy câu, mấy câu này đều là tình trạng trong đời sống hiện thực. Chúng ta hãy đọc qua chú giải một lần: “Diêm Phù Đề nhân, năng hành bố thí giả, tất báo sanh thiên thượng.” (Người cõi Diêm Phù Đề có thể làm việc bố thí, thì quả báo nhất định sẽ sanh về cõi trời). Thật sự tu bố thí, bố thí đúng như lý như pháp. Bố thí là phước, tu phước. Phước báo lớn hơn sẽ sanh về cõi trời để hưởng phước. Cho nên Thế Tôn nói công đức bố thí nặng hay nhẹ ở cung trời, tại sao Ngài không nói ở nhân gian mà nói ở cõi trời? Đây là Ngài chỉ ra cái ý này cho chúng ta rồi. “Đương đế thính giả, phù bố thí chi nghiệp, nãi chúng hạnh chi nguyên” (Nay hãy lắng nghe, nghiệp của sự bố thí là nguồn gốc của các hạnh). Hai câu nói này là cương lĩnh, là nói chung. “Thả tài vật vô thường, ngũ gia tranh đoạt, phàm ngu lận tích, mĩ hữu xả tâm” (Tài vật vô thường, năm nhà tranh đoạt, kẻ phàm phu ngu muội keo kiệt, không có tâm xả). Đây là nói tình trạng thế gian. Xã hội hiện nay càng đúng như vậy hơn nữa, họ không từ bất kỳ thủ đoạn nào để đoạt lấy tài vật, đây là tạo tội nghiệp. “Toại sử thê nhi giác mục” (Khiến cho vợ con dòm chừng nhau). Đây là gia đình bất hòa. “Huynh đệ huých tường, quyến thuộc quái ly, thân bằng cách tuyệt” (Anh em tranh chấp bất hòa trong nhà, quyến thuộc trái nghịch xa lìa, bạn thân tuyệt giao). Đây đều là nói ra tình trạng xã hội hiện thực của chúng ta. Rốt cuộc là do nguyên nhân gì tạo nên vậy? Hiện nay tình trạng này quá bình thường, quá nhiều rồi. Ở trong nước, ở ngoài nước, hầu như sáu căn chúng ta tiếp xúc toàn là cảnh giới này. Chúng ta muốn hiểu rõ nghiệp nhân quả báo này, vậy thì phải nghe thật kỹ lời khai thị dưới đây của Thế Tôn. Trang thứ tư, mời xem Kinh văn:

/ 51