/ 51
128

KINH ĐỊA TẠNG BỒ-TÁT BỔN NGUYỆN (Tập 47)

Mời mở bản Kinh ra, phần khoa chú quyển hạ, trang sáu mươi chín.

“PHỤC THỨ QUÁN THẾ ÂM! NHƯỢC VỊ LAI THẾ HỮU THIỆN NAM TỬ THIỆN NỮ NHÂN, DỤC CẦU HIỆN TẠI VỊ LAI BÁCH THIÊN VẠN ỨC ĐẲNG NGUYỆN, BÁCH THIÊN VẠN ỨC ĐẲNG SỰ, ĐẢN ĐƯƠNG QUY Y, CHIÊM LỄ, CÚNG DƯỜNG, TÁN THÁN ÐỊA TẠNG BỒ TÁT HÌNH TƯỢNG, NHƯ THỊ SỞ NGUYỆN, SỞ CẦU TẤT GIAI THÀNH TỰU”.

(Lại vầy nữa, này Quán Thế Âm Bồ Tát! Trong đời sau, như có kẻ thiện nam, người thiện nữ nào, muốn cầu trăm nghìn muôn ức điều nguyện, trăm nghìn muôn ức sự về hiện tại cùng vị lai, thời chỉ nên quy y chiêm ngưỡng đảnh lễ, cúng dường, ngợi khen hình tượng của Ngài Địa Tạng Bồ Tát. Được như thế thời nguyện những chi và cầu những chi thảy đều thành tựu cả).

Đây là đoạn thứ năm. Dùng cách nói hiện nay để nói là có cầu ắt ứng, có nguyện ắt thành. Đây là điều mà người thế gian bất luận là trước đây hay là hiện nay, bất kể là ở trong nước hay ở nước ngoài, có thể nói là không có chúng sanh nào mà không có mong cầu như vậy. Người nào cũng có nguyện cầu, nhưng được mấy người trong đời có thể thỏa mãn tâm nguyện của mình? Chung quy là người cầu nguyện thì rất nhiều, mà người thật sự mãn nguyện thì vô cùng vô cùng ít. Người thế gian có mong cầu, nguyện này thành hiện thực, tuyệt đại đa số vẫn là do trong số mạng họ có. Họ cầu tài, trong số mạng của họ thật sự có tài, thời tiết nhân duyên chín muồi thì họ phát tài. Trong số mạng có địa vị, đến lúc nhân duyên chín muồi, thì họ cũng đạt được chức quan cao. Có thể thấy đều là do trong số mạng có cả. Mong cầu mà ở đây nói là trong số mạng của bạn không có. Trong số mạng không có, bạn cầu được, đó mới gọi là có cầu ắt ứng. Trong số mạng có thì không tính, là trong số mạng không có. Không có, muốn cầu được là rất khó, không dễ dàng. Đây là nhờ oai thần của chư Phật Bồ Tát gia trì. Gia trì nói thực ra vẫn là thuộc về tăng thượng duyên. Nguyên nhân chủ yếu nhất, đích thực vẫn là mình. Mình dựa theo lời giáo huấn của đức Phật, chăm chỉ nỗ lực tu học, tu bây giờ thì được cảm ứng bây giờ. Cái này không phải do đời trước, đời trước trong số mạng bạn không có, là do bây giờ tạo. Quan hệ nhân quả ở trong đây chúng ta phải hiểu cho rõ ràng, sáng tỏ, thì bạn sẽ không còn hoài nghi, và cũng sẽ không trách Bồ Tát, tại sao phù hộ người đó mà không phù hộ tôi? Họ làm theo, còn ta không có làm theo. Hiểu rõ đạo lý này là được, thật sự là có cầu ắt ứng.

Phần trước nói người mong cầu, việc mong cầu. Trong Kinh nói rất rõ ràng, đặc biệt nói: “Nhược vị lai thế” (Nếu trong đời sau). Trong đoạn này mỗi một tiết đều là nói đời vị lai. Thời đại này hiện nay của chúng ta là bao gồm ở trong đời vị lai. Điều kiện, người này, điều kiện của người cầu nguyện nhất định là “Kẻ thiện nam, người thiện nữ”. Chữ “thiện” là chữ mấu chốt. Nếu như không phải kẻ thiện nam, người thiện nữ, bạn dựa theo phương pháp này cầu, thì chưa chắc được cảm ứng. Cho nên chữ này là chữ mấu chốt. Trước đây tôi giảng "Kinh Địa Tạng", có thính chúng đã từng hỏi tôi rằng, tại sao họ dựa theo Kinh điển này tu học, cũng rất khẩn thiết, cũng rất thành tâm, mà không đạt được những gì đã cầu? Cho nên họ hoài nghi trong Kinh nói chưa chắc là đáng tin, đến hỏi tôi. Tôi bèn chỉ vào chữ này. Tôi hỏi, anh có làm được chữ này chưa? Họ vừa nghĩ liền hiểu rõ ngay. Bởi vì Kinh này là Kinh Đại Thừa, bạn dựa theo phương pháp này tu hành, nguyện bạn cầu là nguyện nhỏ, bạn có thiện nhỏ là được. Nếu như bạn có nguyện lớn thì nhất định bạn phải có thiện lớn. Tiêu chuẩn của thiện ở trong Tam Phước. Bạn muốn cầu việc thù thắng, quả báo thù thắng cõi trời người, quả báo thù thắng trong cõi trời người, thì thiện cõi trời người bạn phải thực hiện là: “Hiếu dưỡng cha mẹ, phụng sự sư trưởng, từ tâm không giết hại, tu thập thiện nghiệp”. Bạn làm được chưa? Nếu như bạn thật sự làm được thì bạn là kẻ thiện nam, người thiện nữ trong thế gian. Cầu phước báo thù thắng cõi thế gian, bạn có thể cầu được. Bạn cầu quả báo thù thắng xuất thế gian, thì chưa chắc có thể cầu được. Tại sao vậy? Cái thiện đó còn phải tăng thêm nữa. Cho nên bạn muốn mong cầu quả báo Nhị Thừa thì nhất định phải: “Thọ trì tam quy, đầy đủ các giới, không phạm oai nghi”. Ba câu này mới nghe dường như không khó hiểu, thực ra không dễ dàng, rất khó hiểu.

Sao gọi là Tam Quy? Hiện nay rất nhiều người coi thường, xem quá đơn giản, quá dễ dàng về điều này. Họ tìm vị pháp sư, đứng trước tượng Phật, đọc mấy câu kệ bèn cho là quy y rồi. Đâu có chuyện dễ dàng như vậy? Quy là thật sự quay đầu. Y là nương tựa đích thực. Quy y Phật là từ mê hoặc điên đảo quay đầu, thật sự nương vào tự tánh giác. Quy y Pháp là từ tà tri tà kiến (thấy biết sai lệch), tức là tư tưởng sai lầm, kiến giải sai lầm quay đầu, nương vào chánh tri chánh kiến (thấy biết như thực). Quy y Tăng là từ tất cả ô nhiễm quay đầu, nương vào tâm thanh tịnh. Việc này nói nghe dễ làm sao? Đây là thiện pháp xuất thế gian. Điều thứ nhất của Tam Phước là thiện pháp thế gian, điều thứ hai là thiện pháp xuất thế gian. Từ đó cho thấy ngày nay chúng ta thọ Tam Quy và thọ giới, người xưa nói không sai là “Hữu danh vô thực”, mình nhất định phải biết rõ. Hiện nay người xuất gia thọ giới tỳ-kheo, rồi tự cho mình là tỳ-kheo. Ngẫu Ích Đại sư nói đây là vọng ngữ. Bạn chưa có đắc giới tỳ-kheo, mà tự cho mình là tỳ-kheo, cái lỗi lầm này rất nặng. Ngẫu Ích Đại sư nói cho chúng ta biết, ở Trung Quốc từ thời Nam Tống trở về sau là không có tỳ-kheo, ít nhất phải có năm vị tỳ-kheo truyền giới, đương nhiên tốt nhất là phải có mười vị. Không tìm được mười vị, thì năm vị cũng được. Năm vị tỳ-kheo đích thực mới có thể truyền giới tỳ-kheo. Từ Nam Tống trở về sau ở Trung Quốc không có tỳ-kheo, nhưng vẫn cứ truyền giới. Trong tâm chúng ta nhất định phải biết rõ, đây là truyền thọ giới trên danh tự, chứ không có thực chất. Tại sao phải làm hình thức này? Chúng ta đọc tụng Giới Kinh, để tránh người ta phỉ báng. Trong Giới Kinh nói, người chưa có thọ giới không được phép xem. Chúng ta thọ giới hình thức để đọc Giới Kinh. Trước đây Đại Sư Chương Gia nói với tôi, thật sự có thể làm được một điều, hiểu rõ một điều làm được một điều là bạn đã thọ giới điều này rồi, chứ không phải ở trên hình thức. Dù bạn đã thọ giới ở giới đàn, mà bạn chưa có làm được, vậy là bạn chưa có thọ giới. Cho nên bản thân chúng ta nhất định biết thân phận của mình.

/ 51